Tô Gia Ngôn nhíu mày, không buồn nói thêm, chỉ rút trong túi ra một chiếc vape, ngậm vào hút một hơi, nhả ra một làn khói. Trông Tô Gia Ngôn như vậy lại càng khó gần, càng đáng sợ, bởi thế ba người trong phòng đều ngầm mặc nhận Tô Gia Ngôn là đại ca, thấy Vương Tinh Húc khởi xướng gọi anh, hai người còn lại cũng gọi theo.
“À, đúng rồi anh Ngôn, ban nãy ai đưa anh đến thế?” Câu này là một người khác trong nhóm - Từ Hồng Minh - một con mọt sách chính hiệu hỏi.
“Chị tôi.” Nhắc đến Thời Dĩ An, ánh mắt của Tô Gia Ngôn vô cùng dịu dàng.
Nghe thấy hai từ ‘chị tôi’, Vương Tinh Húc mắt sáng như đèn ô tô: “Anh Ngôn, có chuyện này em muốn nhờ anh giúp lâu rồi, nhưng không dám mở miệng.”
Tô Gia Ngôn nhìn Vương Tinh Húc một cái, tỏ ý cậu ta có thể nói thẳng ra luôn bây giờ.
“Là về chị gái của anh ấy, anh có thể chia sẻ số Zalo của chị ấy cho em không?” Lúc nói câu này, vẻ mặt Vương Tinh Húc vô cùng ngại ngùng, hai tay xoa xoa vào nhau trông rất nhún nhường, xu nịnh.
“Để làm gì?”
“Em muốn theo đuổi chị ấy!” Vương Tinh Húc không kìm nén được sự phấn khích trong lòng, đứng bật dậy, tay vo tròn nắm đấm, giơ lên cao như siêu nhân tạo tư thế sẵn sàng.
Ai ngờ, chỉ nghe thấy Tô Gia Ngôn cười nhạt một tiếng, cậu rít thêm một hơi thuốc, nhả khói ra, giọng nói âm u len lỏi trong làn khói mờ: “Cậu muốn theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-cua-em-trai-la-soi/3595980/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.