Tô Gia Ngôn thấy Thời Dĩ An ngập ngừng khó xử thì vội giải thích:
"Không sao, người nhà có thể vào cùng."
Thời Dĩ An lắc đầu ái ngại, chỉ vào đống quần tam giác bay phấp phới phía trên. Tô Gia Ngôn nhìn theo ánh mắt cô, phát hiện ta vấn đề.
"Vậy chị chờ em dưới này một chút nhé, em lên cất đồ rồi xuống ngay, chúng ta đi ăn trưa."
"Ừ, đi đi." Thời Dĩ An gật đầu, nhìn bóng Tô Gia Ngôn xa dần, trong đầu vẩn vơ suy nghĩ.
Người nhà?
Tô Gia Ngôn coi cô là chị gái sao?
Tô Gia Ngôn vừa vào đến phòng ký túc xá đã bắt gặp Vương Tinh Húc đi từ ban công vào. Hai người nhìn thấy nhau, Vương Tinh Húc là người đầu tiên lên tiếng: "Ồ, người anh em, có duyên ghê, chúng ta lại là bạn cùng phòng. Xin giới thiệu lại, tôi tên Vương Tinh Húc, người Diệp Thành, sinh viên năm nhất khoa Xây dựng."
Tô Gia Ngôn ném cái chăn được phát lên một cái giường trống, đầu không quay lại, giọng hững hờ: "Tô Gia Ngôn, Công nghệ Thông tin."
Vương Tinh Húc trong tên có một chữ Tinh nhưng đầu óc chẳng tinh chút nào. Cậu không phát hiện ra thái độ lạnh lùng của bạn cùng phòng, còn sáp lại gần:
"Đàn chị ban nãy là chị gái của cậu sao? Xinh thật đó, tên là gì vậy?" Vương Tinh Húc nói xong lại cảm thấy chưa thân quen với đối phương mà nói vậy có chút đường đột, bèn chữa cháy: "Chúng ta là bạn cùng phòng, sau này ắt sẽ thường gặp chị ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-cua-em-trai-la-soi/3595973/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.