"Chị..." Tô Gia Ngôn gọi cô, giọng dịu dàng và trêu ghẹo như lần đứng sát nhau trên tàu điện ngầm.
Hoá ra không phải ảo giác, Tô Gia Ngôn đang đứng sau lưng cô thật.
Thời Dĩ An quay lại, mỉm cười: "Nghe nói hôm nay em sinh nhật. Sinh nhật vui vẻ nhé!"
Tô Gia Ngôn khẳng định đã uống rượu, vì cô ngửi thấy mùi cồn thoang thoảng xen lẫn trong hương bạc hà, ánh mắt cậu mông lung như che một lớp sương mờ, hai má hơi đỏ lên, trạng thái như chếnh choáng men say.
Nghe được lời chúc của Thời Dĩ An, Tô Gia Ngôn nhoẻn miệng cười: "Cảm ơn chị."
"Vậy chị đi trước đây, đồng nghiệp còn đang đợi." Thời Dĩ An cố tỏ ra thật bình thản, nhấc túi xách lên định đi. Thế nhưng lúc cô đi ngang qua Tô Gia Ngôn, cậu bỗng nắm cổ tay cô giữ lại:
"Chị, em đủ tuổi rồi."
Thời Dĩ An: "..."
"Chị An An, em đã đủ 18 tuổi rồi!"
"Thế nên?" Thời Dĩ An thắc mắc.
Tô Gia Ngôn hơi cúi đầu, không nhìn rõ sắc thái trong mắt: "Có thể làm những chuyện vị thành niên không thể làm."
Ầm!
Trong đầu Thời Dĩ An như có hai dòng điện chập vào nhau toé lửa, cô cứng đờ người, giọng hơi mất tự nhiên:
"Tô Gia Ngôn, có phải em say rồi không?"
Tô Gia Ngôn lắc đầu, hơi kéo tay cô lại: "Chị không muốn biết là chuyện gì sao?"
Thời Dĩ An cảm thấy vô cùng túng quẫn. Khuôn mặt này, biểu cảm này, kết hợp với giọng nói này, ai mà chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-cua-em-trai-la-soi/3595970/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.