Lúc Ngũ Vũ Văn và La Bình trở lại chân núi, Lâm Chính đã ngồi ở đó rất lâu rồi. La Bình bước nhanh tới trước mặt Lâm Chính, nhìn xung quanh cũng không thấy Tạ Tư Dĩnh, tò mò hỏi: “Tư Tư đâu? Cậu ấy đi đâu rồi? Sao chỉ có một mình cậu ở đây?”
Lâm Chính uống một ngụm nước, thong thả trả lời: “Cậu ấy đi về trước rồi.” Nói xong, đem đồ đạc đã lấy ra cất vào trong ba lô, chuẩn bị đeo ba lô rời đi.
Ngũ Vũ Văn thấy cảnh này, hỏi cậu: “Cậu không đợi chúng tớ nghỉ ngơi một chút rồi cùng về sao?” Lâm Chính đeo ba lô, trả lời Ngũ Vũ Văn: “Tớ phải về đây, buổi tối còn có việc bên đội giao lưu cần xử lý.”
Lâm Chính nói xong rồi rời đi.
La Bình thấy thế, hỏi Ngũ Vũ Văn: “Chúng ta cũng đi theo sao?”
Ngũ Vũ Văn ngồi xuống, nói: “Không cần đâu, cậu ấy về vì có chuyện phải làm, chúng ta lại không có chuyện gì, sao phải về sớm chứ, dù gì cũng đã ra ngoài chơi, về trễ cũng được mà.”
La Bình cười nói: “Tớ không cùng cậu đi chơi muộn được, lát tớ còn muốn đi siêu thị.”
Ngũ Vũ Văn uống hết nước còn trong chai, nói: “Đừng mà, một mình tớ cũng không biết đi đâu chơi. Tớ cùng đi siêu thị với cậu được không?”
La Bình nghi ngờ nhìn cậu, hỏi: “Đi siêu thị mà cậu cũng muốn đi theo?”
Ngũ Vũ Văn gật đầu, hỏi lại lần nữa: “Có được không?”
La Bình nhìn dáng vẻ không giống như đùa giỡn của cậu, trả lời: “Được, miễn cậu không thấy chán là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoc-cau-con-nho-ro-to-khong/992608/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.