Chương trước
Chương sau
Bởi vì lúc trước Giang Mạn có nói qua với cô, nếu cô ấy chưa thông báo thì không cần phản hồi thế nên trong thời gian này cô cũng không vào Weibo.

Bây giờ lại nghe Giang Mạn nói vậy, Đinh Mông ngây người rồi nói:” Ý của chị là bây giờ em có thể phát weibo rồi?”.

“Ừ, nhưng không cần thanh minh chuyện lúc trước, chỉ phát về tiến độ công việc, cũng có thể về việc “mặn nồng” với Kiều Dĩ Thần, chuyện hai người là thanh mai trúc mã còn không nói sớm một chút chứ?”

“Ách…” Đinh Mông bị chặn họng “Em quên mất”.

Giang Mạn nói:”Em có thể ở trên weibo nói chút chuyện thời đi học của hai người, như vậy có thểxoa dịuviệc hai người đột ngột kết hôn, nói không chừng còn trở thành tiêu điểm.”

“Được, để em thử.”

“Nhưng đây cũng chỉ là một ít thủ đoạn, chuyện quan trọng bây giờ là thu âm cho tốt, mau chóng phát hành Album, những lời nhảm nhí này sẽ lắng xuống.”

Mặc dù Giang Mạn không thấy được nhưng Đinh Mông vẫn gật đầu:”Em biết rồi, Kiều Dĩ Thần cũng nói vậy, em sẽ chuyên tâm ghi âm.”

“Ừ, em không cần lo về lượng tiêu thụ, muốn phát hành album cần chỉnh sửa khoảng nửa năm, ảnh hưởng của chuyện này cũng sẽ nhanh chóng phai nhạt.”Hiếm khi Đinh Mông được Giang Mạn an ủi.

Đinh Mông nói cảm ơn với Giang Mạn, dập điện thoại quay sang Kiều Dĩ Thần đang ngồi bên cạnh xem gì đó trong máy tính bảng.

Trộm đồ ăn đồ ăn thích ăn đồ ăn vừa mới phát weibo, nói bản thân vừa tăng thêm mấy vạn fan, đột nhiên trở thành tiêu điểm thật đáng sợ.

Anh trượt đầu ngón tay trên màn hình, hỏi Đinh Mông:”Giang Mạn nói gì với em vậy?”

Đinh Mông nháy mắt mấy cái, ngồi kế bên anh nói:”Chị ấy nói là sau này chúng ta nên chăm chỉ đăng những chuyện”mặn nồng” lên Weibo.”

Kiều Dĩ Thần dừng lại để máy tính bảng sang bên cạnh, ôm Đinh Mông mập mờ nói:”Bây giờ làm liền sao?”

Đinh Mông:”…..”

Chuyện “mặn nồng” mà cô nói không giống như anh nghĩ!

“Chó con, tư tưởng của anh thật đen tối.” Cô dùng sức đẩy Kiều Dĩ Thần đang dính trên người mình ra, cầm lấy máy tính bảng.

Bên dưới dòng phát weibo đã có rất nhiều phản hồi, tổng kết lại, cũng thấy tương tự nhau.

“Mông chủ và chồng là bạn học hồi Trung học sao?Từ lúc đó đã quen nhau sao?? Chủ nhiệm của hai người có biết không???”

“Chuyện xưa kể rằng, tìm bà xã phải nhanh, từ đầu đã thua thì cả đời đều ế [cười khóc]”

“Ngọa tào (*khó vào đời, câu cửa miệng của dân đi làm khi gặp khủng hoảng kinh tế) Mông chủ, Kiều Đại rất đẹp trai!Sau khi kết hôn đời sống nhất định rất hạnh phúc đúng không:] “

“Mặc đồng phục thăm lại chốn cũ, rất có tư tưởng của một đôi vợ chồng trẻ :]”

“Thanh Mai Trúc Mã, nghe thật là lãng mạn QAQ đáng tiếc là trúc mã của tôi lại cưới người khác QAQ”

Đinh Mông soạn nhanh một tin phát weibo khác, trả lời vấn đề của fan.

Đinh Mông_Mông chủ: Tôi và Kiều Dĩ Thần đúng là bạn hồi cấp 2, ngồi cùng một bàn _[:3」∠]_ không nghĩ tới nhớ lại món ăn hồi đó, lại bị học sinh chụp được =.= Hồi cấp 2 tôi còn là lớp phó học tập, không được yêu sớm. Nhưng Kiều Dĩ Thần có yêu thầm tôi hay không thì không biết, nhưng mà anh ấy hay mua đồ ăn vặt cho t lắm :]

Rất nhanh, nhóm fan lại chen chúc nhắn đến.

“Do đó Kiều Đại đã khổ cực theo đuổi bà xã mười mấy năm, cuối cùng cũng tu thành chính quả [cười khóc]”

“Mông chủ Mông chủ, có ảnh chụp hồi cấp 2 không vậy!

“Bây giờ muốn hát thầm bài [Ngồi chung bàn với em], với mọi người, cảm ơn!”

“Mông chủ có thành tích tốt như thế có chút không giống [doge]chẳng lẽ Kiều Đại là học sinh cá biệt sao? Thật không giống nha [cười khóc]”

“Mông chủ không hề ngốc!Loại chuyện này đáng lẽ nên nói sớm! Lúc trước sẽ không bị bôi đen thảm như vậy! Chúc phúc cho hai người!”

“Mông chủ và Kiều Đại đã ở cùng nhau lâu như vậy, thật không dễ dàng, thật sự không thể tiếp nhận chuyện chị đột nhiên kết hôn, nhưng xem ra đây chính là kết quả của nước chảy thành sông mà thôi. Em thật tâm chúc hai người hạnh phúc [tim]”

“Tại sao bạn ngồi cùng bàn với em lại không mua cho em đồ ăn vặt [cười khóc], tại sao bạn cùng bàn của em lớn lên lại không đẹp trai [cười khóc]”

“Bạn ngồi cùng bàn với tôi cũng rất giống…”

“Không muốn người ngồi cùng bàn cùng nhau tu thành chính quả một chút nào [cúi chào]”

“Bạn ngồi cùng bàn hay lén dùng kéo nhỏ cắt tóc của tôi [cúi chào]”

Đinh Mông nhìn, cảm thấy…Hình như đã biến thành cuộc thi ghét bỏ bạn cùng bàn rồi sao?

Kiều Dĩ Thần bên cạnh lại sấn đến, anh lấy máy tính bảng trong tay cô ra, hai tay gắt gao chế trụ cô, hôn lên sườn mặt của cô:”Không phải nói em và anh đang “mặn nồng” sao?”

Đinh Mông:”…..”

Rốt cuộc anh có hiểu tiếng Trung hay không!

Vì thế tối hôm đó cô bị Kiều Dĩ Thần hung hăng kéo đi “mặn nồng” một phen, ngày hôm sau lúc rời giường, Kiều Dĩ Thần còn chống đầu nhìn cô nằm bên cạnh.

Đinh Mông híp mắt, nhìn anh hỏi:”Nhìn gì thế?”

Ánh mắt Kiều Dĩ Thần nhẹ nhàng lướt qua vết đỏ trên cổ cô, lộ ra một nụ cười nhạt:”Bà xã, anh vừa nghĩ ra một tuyệt chiêu “mặn nồng” này”

Đinh Mông:”……”

Cô không muốn biết anh nói biện pháp gì một chút nào, thật đấy.

Kiều Dĩ Thần lại gần cô, giọng nói có chút đê tiện:”Xem ra bà xã đã biết anh định nói phương pháp gì rồi, hai chúng ta thật tâm ý tương thông nha.”

Đinh Mông:”……”

Cô đẩy Kiều Dĩ Thần ra, tức giận dựng mày:”Kiều Dĩ Thần, tư tưởng của anh sao lại xấu xa thế! Em nhớ anh đã học qua khóa đạo đức rồi mà!”

Kiều Dĩ Thần thấp giọng nở nụ cười:”Vậy em nghĩ như thế nào là chuyện “mặn nồng” thế?”

Đinh Mông nói:”Tất nhiên là duy mỹ!”

Rất nhanh, Kiều Dĩ Thần đã thấy được cái mà Đinh Mông gọi là duy mỹ ”mặn nồng”.

Trong lúc nghỉ ngơi tại phòng thu âm, Đinh Mông cầm hai cái cốc của mình và Kiều Dĩ Thần đặt chung chỗ, chọn xong góc độ, chiếu trực tiếp lên weibo:”Trong phòng thu album mới, cảm ơn tất cả các bạn Tiểu Chanh còn ở lại, tôi sẽ dùng giọng ca tốt nhất để báo đáp các bạn_”

Đinh Mông phát xong thì cảm thấy mình thật thông minh, không chỉ có “mặn nồng”, còn quảng cáo cho album của mình, quan trọng là, thể hiện quyết tâm không bị đả đảo của mình.

Một công ba việc!

Nhưng mà nhóm fan hâm mộ lại không nghĩ nhiều như vậy, họ chỉ nhìn thấy “mặn nồng” mà thôi.

“Cốc tình nhân [cười khóc]”

“Hôm qua chỉ là báo trước, hôm nay bắt đầu chiếu phim ngược chó [cúi chào]”

“Kiều Kiều thật sự dùng cốc đó uống nước sao? Khó có thể tưởng tượng được [cười khóc]

“Cảm thấy thật hạnh phúc QAQ”

“Một đàn chó bị ngược tập trung [doge]”

“Hai người có cảm nhận đến sự tồn tại và cảm nhận của chuyên viên thu âm không? Đúng vậy, chính là chuyên viên thu âm đó.”

“Chuyên viên ghi âm có tồn tại không vậy? Thật muốn biết cảm giác bị ngược như thế nào?”

“Cầu yêu sách của chuyên viên ghi âm! Tôi vẫn muốn bị ngược [doge]”

Kiều Dĩ Thần thuận tay chuyển tiếp weibo hôm qua Đinh Mông phát, sau đó viết thêm:”Ai thầm mến cô bé mập chứ [doge]”

Bây giờ anh có hơn năm mươi nghìn fan, con số bình luận bên góc phải cũng đã bốn con số liền. Anh mở thông báo ra, xem tin thăm hỏi mà fan gửi đến.

“Tiêu rồi, em có dự cảm đêm nay anh phải ngủ trên sàn nhà [doge]”

“Lúc học cấp hai Mông chủ là cô bé mập sao? Cầu hình ảnh đối chiếu!”

“Ở đâu đó đã bị tổn thương, có thể cho chó độc thân một con đường sống không [cúi chào]”

“Em cũng thầm mến bạn cùng bàn, xin chỉ em cách mở miệng với QAQ”

“Cô bé mập mà anh cũng thích, chắc chắn đã yêu thật:]”

“Đinh Mông_ Mông chủ ở đây có người nói chị là cô bé mập! Chém anh ta không?”

“Nghe nói hai người lại “mặn nồng” tại đây, ngay lập tức em đã chạy đến nhận thầu một trạm xăng dầu:]”

“Đốt đốt đốt!”

“Kiều Đại, em thử hỏi bộ đồng phục hôm kia anh mặc là do Mông chủ bắt anh mặc sao 2333333”

“Thê nô, xem xét hoàn tất:]”

“Kiều Đại, nếu anh muốn chuyên viên thu âm còn sống, thì nhanh chóng dừng lại hành vi tàn nhẫn này.”

“Chuyên viên thu âm lại xuất hiện, đau lòng thay anh ấy 23333”

Kiều Dĩ Thần ngẩng đầu nhìn sang chuyên viên thu âm, quả nhiên anh ta đang cúi đầu nhìn điện thoại.

“Kiều Dĩ Thần bước đến, nhìn anh ta hỏi:”Có phải anh quá rảnh rồi không?”

Chuyên viên thu âm lau mặt một cái, cảm đảm ngẩng đầu nhìn anh:”Tôi cảm thấy hai người còn nhàn hơn.”

Kiều Dĩ Thần nói:”Không phải anh đã có bạn gái sao?”

Anh không đề cập tới thì thôi, mà anh đã nhắn đến, chuyên viên thu âm đã bày ra bộ mặt có thể khóc bất cứ lúc nào:”Lúc trước anh bắt tôi tăng ca liên tục nửa tháng, lúc tôi về nhà, cô ấy đã chia tay với tôi.”

Kiều Dĩ Thần:”……..”

Anh vỗ vai anh ta nói:”Làm việc đi, ít nhất vẫn còn tiền.”

Chuyên viên thu âm đau lòng nói:”Tiếc rằng, đã không còn ai giúp tôi tiêu sài nó.”

Kiều Dĩ Thần:”…..”

Anh nhìn anh ta một lúc, thật tâm nói:”Nếu như cậu đã buồn như thế, tôi có thể báo cho Hướng tổng, về sau không cần phát tiền lương cho anh, tôi tin chắc rằng anh ta rất sẳn lòng đó.”

Chuyên viên thu âm:”……”

Kiều Dĩ Thần đúng là ác quỷ!

Buổi sáng, sau khi hoàn thành công việc, Kiều Dĩ Thần kéo Đinh Mông đến căn tin ăn cơm, thu hút rất nhiều ánh mắt của các đồng nghiệp.

Buổi trưa, Đinh Mông đến phòng làm việc của Kiều Dĩ Thần nằm trên ghế sô pha ngủ trưa, Kiều Dĩ Thần ngồi trước bàn làm việc tiếp tục sáng tác, trong căn phòng rộng rãi chỉ nghe thấy tiếng hít thở của Đinh Mông và tiếng bút ma sát với giấy của Kiều Dĩ Thần.

Sáng tác xong bài thứ ba cho Đinh Mông, Kiều Dĩ Thần buông bút, tựa vào lưng ghế, nới lỏng cà vạt.

Anh nhìn thoáng qua Đinh Mông đang ngủ trên ghế sa lông, khóe miệng khẽ cong lên.

Đã một giờ rưỡi, để cô ngủ tiếp nửa tiếng, đến hai giờ mới gọi cô dậy.

Anh quơ quơ con chuột trên bàn, tùy ý dạo bình luận dưới weibo — thời gian anh mở weibo gần đây, so với năm trước cộng lại còn nhiều hơn.

Mở trang chủ weibo ra, vậy mà lại phát hiện weibo thay đổi bất ngờ.

Lúc trước bản tin anh và Đinh Mông kết hôn là một tiêu điểm, thêm việc buổi trưa hôm nay lại phát weibo, nói Đinh Mông thật thật giả giả đi phẫu thật thẩm mĩ, còn đăng lên một tấm ảnh trước và sau khi phẫu thuật.

Thứ gọi là trước phẫu thật thẩm mĩ của anh ta, chính là lúc Đinh Mông còn mập. Không biết từ đâu anh ta có bức ảnh đó, là một bức ảnh cô gái mập, quả thật là Đinh Mông thời cấp hai.

Kiều Dĩ Thần nhíu mày, những người này thật không muốn để yên sao?

Trên weibo để chưa đến nửa giờ, nhưng đã có số lượng và bình luận tương đối khả quan. Có thể nói, Kiều Dĩ Thần không muốn Đinh Mông bị những chuyện này làm phiền, nhưng căn bản không lừa được.

Điện thoại trên người Đinh Mông vang lên, khiến cô bừng tỉnh trong cơn mơ.

Đinh Mông mơ màng móc điện thoại ra, nhìn thấy là Giang Mạn, lập tức nhận:”Quản lý Giang, có chuyện gì không?”

Giang Mạn nói rất nhanh:”Cô đã xem weibo chưa? Có người đưa tấm ảnh trước kia của cô ra, nói cô phẫu thật thẫm mỹ.”

Cô thật sự nghĩ không ra, nhân duyên của Đinh Mông sao lại xui xẻo như vậy? Vì sao luôn bị người ta chỉnh?

Đinh Mông sửng sờ một hồi, sau đó đứng dậy khỏi sô pha, bước đến bên cạnh Kiều Dĩ Thần.

Máy tính vẫn còn dừng lại tạ nơi đó, Đinh Mông đã nhìn thấy bản tin trên weibo. Mày cô khẽ nhăn lại, trả lời Giang Mạn ở đầu bên kia:”Yên tâm đi, em ngay cả phẫu thuật mắt cận còn chưa làm, chuyện này để em giải quyết nhé, có được không?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.