Chương trước
Chương sau
Ít nhất thì cũng có Đường Thi Nhiên phản hồi lại.

Đường Thi Nhiên: Đinh Mông kết hôn với Kiều Dĩ Thần từ bao giờ mà chúng ta tham gia chương trình lâu như vậy cũng không biết [hoảng sợ], hành động này mà không dùng vào giới giải trí thì hơi tiếc đó [doge]. Đau lòng cho những đối thủ vì cô ta mà bị loại như Mộ Song, rõ ràng có thực lực nhưng lại bị một phiếu của giám khảo Kiều mà dừng lại.

Đinh Mông vẫn luôn kiểm tra Weibo nên rất nhanh thấy được phản hồi này. Cô thực không nghĩ tới Đường Thi Nhiên lại nói thẳng ra như vậy. Đây là muốn xé rách mặt với nhau sao?

Giang Mạn cũng thấy được dòng phản hồi này, cô nói với Đinh Mông: “Không cần để ý đến Đường Thi Nhiên, cô ta là người Tinh Diệu, bôi đen em cũng vì bị ép thôi, chứ cô ta không dám đăng Weibo kiểu này đâu.”

Đinh Mông mím môi, quả nhiên ở trong sổ đen của Tinh Diệu không giống bình thường. Không những vậy lần này Tinh Diệu còn định anti 2 người, nhất định là đang rất vui vẻ đi?

Có vẻ nhìn ra sắc mặt Đinh Mông không tốt lắm nên Giang mạn mở miệng: “Em không cần sốt ruột, Đường Thi Nhiên up Weibo này mất nhiều hơn được. Bộ phận PR đã gửi cho tôi kế hoạch khẩn cấp rồi, vẫn câu nói kia, trước khi tôi thông báo thì đừng có bất cứ phản ứng nào.”

“Em biết rồi.” Đinh Mông gật đầu, cô rất tin tưởng năng lực làm việc của Giang Mạn.

“ Hai người có thể quay về làm việc được rồi. Không thể vì chuyện này mà trì hoãn việc luyện tập được.”

Bây giờ Đinh Mông quả thực không có tâm trạng thu âm, nhưng Kiều Dĩ Thần rất đồng ý với Giang Mạn: “Tới phòng thu.”

Lời này là nói với Đinh Mông. Đinh Mông nhìn anh rồi đi theo ra ngoài.

Chuyên viên ghi âm đang ở bên trong thấy hai người đi vào bỗng cảm thấy không biết nên dùng biểu cảm nào để đối mặt với họ. Anh ta xấu hổ cười cười: “Hai người cứ từ từ nói chuyện, tôi ra ngoài trước đây!”

Đinh Mông: “…”

Anh ta mà ra ngoài thì ai là người ghi âm đây!

Kiều Dĩ Thần rót cho Đinh Mông một cốc nước ấm, đặt vào tay cô: “Em cứ nghỉ ngơi một chút đi, anh ta sẽ vào ngay thôi.”

…..

Đinh Mông cúi đầu, bỏ điện thoại ra kiểm tra Weibo. Cô rất quan tâm tới phản hồi vừa rồi của Đường Thi Nhiên, khi mở ra thì phát hiện đã có rất nhiều bình luận bên dưới.

“Thật là chua [doge]”

“Đường nương nương đừng có ở đây mà nói người ta, lo cho chính mình đi kìa? [doge]”

“Ủng hộ Nhiên Nhiên! Vị trí đầu vốn là của cô! Cô hát hay hơn Đinh Mông!”

“Đường nương nương chính mình không phục cũng đừng kéo cả Mộ Song của tôi vào được không? Tâm trạng của Mộ Song bây giờ nhất định rất tệ.”

“Vì trận chung kết cả ba giám khảo đều chọn Đinh Mông nên Đường nương nương chỉ có thể mang Mộ Song ra để nói thôi. [nháy mắt].”

“Vậy mà vẫn có người nói hộ cho Đinh Mông ư? Cô ta đã giấu hôn lại còn lợi dụng lấy vị trí quán quân, fan của cô ta đều là cuồng ngược ư?”

“Đừng có nói thêm gì nữa, trong chương trình này cô ấy quả thực hát tốt hơn cô. Đừng có ghen tỵ như thế, khó xem lắm.”

“Đinh Mông _ Mông Chủ mau trả lại vị trí Quán quân cho Nhiên Nhiên của chúng tôi đi! Đi cửa sau mà không biết xấu hổ à!”

“Vốn đang thích cô nhưng cái Weibo này khiến tôi phải nghĩ lại. Đừng quên cô cũng đánh mất giải thưởng Nghệ sĩ mới rồi.”

Đinh Mông xem một lát lại phát hiện Mộ Song up Weibo phản hồi lại Weibo của Đường Thi Nhiên..

Mộ Song: Không cần cô đau lòng, lúc trước cô cũng đi khắp nơi nói bác tôi là nhà sản xuất “ Âm thanh của tự nhiên”còn gì? Bác của tôi quả thật là nhà sản xuất, nhưng tôi không làm gì thẹn với lương tâm. Trong trận đấu với Đinh Mông, cô ấy quả thực hát tốt hơn tôi, ai cũng biết rõ. Trong trận đấu này có người thắng thì sẽ có người thua. Chẳng qua là có người thua trong vinh quang, có người thì không.”

Đinh Mông ngẩn người, cô không nghĩ tới Mộ Song sẽ nói giúp mình. Trong chương trình hai người cũng không nói chuyện với nhau, Mộ Song cũng giống Đường Thi Nhiên, bị thua bởi cô. Nhưng sau đó cô ấy lại ra mặt nói giúp cô, quả thực là cảm động!

Nhóm fan cũng bình luận dưới Weibo của Mộ Song, nói chung năm mới họ rất bận rộn.

“Đường nương nương quả thực vẽ chuyện.”

“Song của tôi soái quá! Thích nhất là ca khúc của chị, nghe nói gần đây chị muốn ký hợp đồng đúng không? Mong chờ ca khúc mới của chị quá!”

“Đường nương nương không hổ danh là kẻ tâm cơ nhất “ Âm thanh của tự nhiên”

“Công ty Mộ Song sẽ ký là Quang Thần hả? Thảo nào lại nói chuyện giúp ông chủ.”

“Chỉ cần so sánh khí độ (khí chất + độ lượng) này là đã có thể phân cao thấp rồi.”

“ Cảm ơn cô đã nói giúp Mông Chủ, người tốt sẽ được báo đáp.”

Đinh Mông xem bình luận một lát rồi ngẩng đầu hỏi Kiều Dĩ Thần: “Mộ Song sẽ ký hợp đồng với Quang Thần à?”

Kiều Dĩ Thần gật đầu nói: “Quả thực có chuyện này, nhưng mà Weibo của cô ấy cũng là nói thật. Hơn nữa anh thấy Giang Mạn sẽ không PR cho Mộ Song, mà là nhà sản xuất Mộ.”

Quả nhiên không lâu sau thì nhà sản xuất Mộ phản hồi Weibo của Mộ Song: “Nếu “ Âm thanh của tự nhiên” thật sự có gian lận thì người đó chắc chắn là Mộ Song chứ không tới lượt Đinh Mông.”

Đinh Mông: “…”

Nhà sản xuất Mộ có cần đẹp trai như vậy không.

“Được rồi, kế hoạch làm sáng tỏ của công ty đã bắt đầu, anh đi tìm chuyên viên ghi âm về, em có thể chuyên tâm thu âm.” Kiều Dĩ Thần nói xong thì ra ngoài tìm chuyên viên ghi âm. Tâm tình của Đinh Mông từ sáng đến giờ vẫn không yên, thu âm không được tốt, nhưng may là Kiều Dĩ Thần không mắng cô một lần nào cả.

Chuyên viên ghi âm suy nghĩ ròi nói với Kiều Dĩ Thần: “Hay để chiều thu lại đi, dù sao hôm nay cũng không có lịch, cứ từ từ thu cũng được. Bây giờ muốn tĩnh tâm thì hơi khó.”

Kiều Dĩ Thần gật đầu, bảo Đinh Mông đi ra. Lúc này gần trưa, cửa căn tin đã mở, Kiều Dĩ Thần liền cùng Đinh Mông đi ăn cơm.

Đinh Mông ngồi ở vị trí trên cùng chờ Kiều Dĩ Thần mua cơm, nhịn không được lôi điện thoại ra xem. Trên Weibo đã bất ngờ thay đổi. Đầu tiên là Thi Nhu đăng lên một dòng weibo: “Ha ha, hóa ra Đinh Mông và Kiều Dĩ Thần là vợ chồng à, thảo nào lúc ấy lại vội vã ra mặt vì anh ta”, sau đó lại xóa đi.

Hai vị giám khảo còn lại của “ Âm thanh của tự nhiên” là Tiếu Kỳ và Tôn Nhuệ đều đăng weibo giải thích bọn họ không bị ai mua chuộc hết, mỗi phiếu đều là đánh giá của bản thân.

Đinh Mông có chút chán nản, bởi vì chuyện của chính mình mà khiến cho mọi người không được ăn tết ngon lành

Cô gửi tin nhắn tới tất cả mọi người đã nói giúp cô, nội dung chỉ có hai chữ: cảm ơn.

Sau khi gửi xong thì cất di động, vừa hay Kiều Dĩ Thần mua hai phần thức ăn trở về : “Em muốn ăn canh không? Hôm nay có canh xương sườn rong biển.”

Đinh Mông đứng lên nói: “Để em đi lấy canh.”

Cô cầm hai bát canh đi vè phía cửa sổ. Dì múc canh cho cô rất nhiều sườn, khiến Đinh Mông cảm thấy xấu hổ: “Cảm ơn cô, không cần nhiều như vậy đâu ạ.”

Dì đó cười tủm tỉm nói: “Không sao không sao đâu, trong này còn nhiều lắm, cháu hãy ăn nhiều một chút, cô rất thích nghe cháu hát.”

Đinh Mông ngạc nhiên bưng bát, cảm thấy cảm động: “Cảm ơn cô.”

Cô cẩn thận bưng hai bát canh về bàn, Kiều Dĩ Thần không nghĩ tới: “Hôm nay không có người đến ăn hay sao mà nhà bếp hào phóng vậy?”

Đinh Mông nói: “Dì đó cũng là Tiểu Chanh, sớm biết vậy em đã thường xuyên đến đây ăn.”

Kiều Dĩ Thần ngẩn người, thấp giọng cười cười: ‘Vậy em ăn nhiều một chút đi, Mông Chủ.” Anh đem chân gà của mình cho Đinh Mông, cô cũng không khách khí nhận lấy.

Bàn bên cạnh vừa hay có hai đồng nghiệp nữ bưng đồ ăn đến, thấy Kiều Dĩ Thần đang gắp rau cho Đinh Mông thì ồn ào: “Ai zô, thì ra Kiều Đại săn sóc như vậy? Khi nào mới được uống rượu mừng đây?”

Kiều Dĩ Thần nghiêng đầu nhìn các cô: “ Sắp rồi, đến lúc đó thồn báo cho các cô chuẩn bị lì xì.”

Một nữ sinh khác ngạc nhiên nói: “Kiều Đại lương cao như vậy còn muốn lì xì của chúng tôi nữa sao!”

“Đúng rồi! Muốn tiền lì xì cũng được, nhưng tiệc rượu tôi muốn một bàn 9999.”

Đinh Mông: “…”

Thật là làm khó nhau mà!

Ồn ào một lúc lâu như vậy cũng khiến tâm trạng Đinh Mông tốt lên một chút. Ăn cơm xong Giang Mạn lại gọi cô vào phòng, nói với cô một tin tức xấu: “Hai quảng cáo lúc trước nhận cho em, một cái đã hủy bỏ.”

Đinh Mông ngây ngời một chút, sau đó gật đầu: “À.”

“ Quảng cáo sô cô la vẫn chọn em làm nguồi phát ngôn, mấy ngày nữa đi chụp ảnh, chị sẽ thông báo thời gian cho em sau.”

“Vâng.”

Giang Mạn nhìn cô nói: “Đừng để chuyện này ảnh hưởng, lúc trước là do bản than em muốn ca hát, giờ nhất định phải làm tốt nhất.”

Đinh Mông trầm mặc nói: “Em biết rồi.”

Sau khi rời khỏi văn phòng của Giang mạn cô lạp tức đi tìm chuyên viên ghi âm. Kiều Dĩ Thần thấy sắc mặt cô không tốt liền đến bên hỏi: “Sao thế? Giang Mạn đã nói chuyện gì với em?”

Đinh Mông lắc đầu: “Không có gì, chỉ là có một quảng cáo mới hủy bỏ.” Thực ra cô không để ý lắm đến việc này, chẳng qua cho dù cô đã giải thích trên Weibo rồi mà vẫn hủy bỏ thì liệu có người muốn mua Album của cô sao?

Album lần này là tâm huyết của Kiều Dĩ Thần, cũng là lý tưởng của Kiều Dĩ Thần, nhưng bây giờ sắp bị hủy trong tay cô rồi.

Kiều Dĩ Thần thấy cô vẫn không vui, tưởng cô còn lo lắng về chuyện giải thích sáng nay: “Rất nhiều nghệ sĩ lúc ra mắt cũng bị bôi nhọ, ngay cả Tư Mã Tiêu Tiêu lúc đầu cũng bị mắng cút khỏi Showbiz. Em không cần để ý lời nói của bọn họ, đối phó với anti fan là phải dùng chính tác phẩm của mình để chứng minh. Trong giới giải trí, thực lực mới là yếu tố quyết định.”

Đinh Mông mím môi gật đầu: “Em hiểu rồi, em sẽ chuyên tâm thu nhạc, nhưng không biết chuyện này có ảnh hưởng đến lượng tiêu thụ album hay không?”

Cô hiểu, sẽ có rất nhiều fan sẽ bỏ đi vì sự kiện này.

Kiều Dĩ Thần cong miệng, xoa tóc cô: “Em không cần lo lắng, mặc kệ lượng tiêu thụ của Album này như thế nào anh đều cân được hết.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.