Chương trước
Chương sau
Cất bản kế hoạch hòa nhạc đi, cô cầm theo danh sách Kiều Dĩ Thần đưa cho đi tới trung tâm huấn luyện đăng kí.

Lúc đóng tiền, nhân viên thu ngân lại nói học phí của cô Kiều Dĩ Thần đã đóng trước rồi.

Đinh Mông  chớp chớp mắt nhìn tờ phiếu trong tay, rồi lại cất vào ví. Nhân viên đưa cho cô điền một bản kê khai, rồi lại đưa cho cô một thẻ học viên và thời khóa biểu của trung tâm huấn luyện. “Một buổi lên lớp sẽ kiểm tra một lần, tự động trừ phí, bây giờ đã là giờ ăn trưa rồi, buổi chiều cô hãy lên lớp”

“Được” Đinh Mông  vừa điền bảng kê khai, vừa nghe cô ấy nói

“Buồi chiều, hai giờ giảng viên mới bắt đầu đi dạy, nhưng mà khi phòng học mở cửa thì cô có thể vào trong tự luyện tập”

“Được, cảm ơn cô” Đinh Mông giao bảng kê khai đã điền xong thông tin cho nhân viên, cất thời khóa biểu và thẻ huấn luyện xong liền đi tới căn tin.

Bây giờ không có nhiều người ở căn tin lắm, cô gọi một suất cơm, cảm thấy quả thực là Tiểu Chu không lừa mình. Thức ăn ở đây ngon hơn nhiều so với ở căn tin trường đại học. ăn cơm xong, Đinh Mông cảm thấy hơi mệt mỏi, cô trở lại trung tâm huấn luyện, lại phát hiện bên trong không có ai

Ai, nghệ sĩ bây giờ có vẻ hơi lười a, không chịu khó một chút nào. Nghĩ vậy cô tìm một phòng nghỉ, gục xuống bàn ngủ trưa

Kiều Dĩ Thần ăn trưa xong đặc biệt đi qua nhìn trung tâm huấn luyện, sau đó lại tìm thấy Đinh Mông đang say sưa ngủ trong phòng nghỉ. Anh đứng bên ngoài nhìn một lúc, rồi đi vào gõ gõ mặt bàn cô đang nằm.

Đinh Mông  bị giật mình hoảng sợ, ngẩng đầu lên nhìn thấy mặt Kiều Dĩ Thần lại càng sợ hơn : “A, không phải em lười biếng đâu, giảng viên còn chưa đến!”

Kiều Dĩ Thần rũ mắt nhìn cô, khóe miệng cười cười: “đến văn phòng của tôi ngủ đi”

“A” Hoàn toàn ngoài dự kiến, không phải anh ta nói đùa chứ?

Đinh Mông tự thắc mắc một lúc, cảm thấy từ chối trước an toàn hơn: “Chuyện này không tốt lắm đâu”

“Trong phòng tôi có sô pha, rất mềm” Kiều Dĩ Thần dụ dỗ, rồi quay người đi luôn. Đinh Mông do dự 2 giây, cũng vui vẻ đi theo

Văn phòng của Kiều Dĩ Thần ngay phía dưới phòng của Hướng Tổng một tầng, điều này càng làm cho Đinh Mông tin tưởng vào phỏng đoán của cô lúc trước

Chữ ‘Thần’ trong Quang Thần quả nhiên chính là Kiều Dĩ Thần

Phòng của Kiều Dĩ Thần rất rộng rãi, ánh sáng cũng rất tốt, Đinh Mông ngồi trên sô pha cảm nhận một chút, đúng là rất mềm

Kiều Dĩ Thần quay về phòng vẫn tiếp tục làm việc, Đinh Mông  nằm trên sô pha liếc mắt nhìn người đang ngồi trước bàn làm việc hỏi: “ Cậu đang làm gì vậy?”

Kiều Dĩ Thần cũng không ngẩng đầu, đáp: “Viết bài hát cho cậu”

Bốn chữ đơn giản, lại làm cho trái tim mong manh của Đinh Mông đập nhanh 2 tiếng, cô có phần mất tự nhiên, nói: “ah, cậu vất vả rồi”

Kiều Dĩ Thần cười một tiếng không nói chuyện nữa, Đinh Mông  nhớ đến hợp đồng của mình và Tinh Diệu, lại cảm thấy không yên tâm: “ bên công ty giải trí Tinh Diệu thế nào rồi?” Có phải đã xếp cô vào danh sách đen rồi không?

Kiều Dĩ Thần nói: “Người công ty phái đi xử lí đã về, các phòng ban có liên quan sẽ vào cuộc, cậu không cần lo lắng”

“Vâng, vậy bài hát kia thì sao?”

“bài hát viết cho quán quân hả? Nghe nói là cho Đường Thi Nhiên hát, bây giờ Tinh Diệu hẳn là nỗ lực nâng Đường Thi Nhiên lên…” Anh nói đến đây ngước mắt nhìn Đinh Mông  một cái “Đặc biệt thách thức cậu”

Đinh Mông  : “…”

Quả nhiên cô bị xếp vào danh sách đen rồi

Cô im lặng, giống như vừa nghĩ ra chuyện gì: “vậy còn cậu? Không phải cậu đã đồng ý giúp bọn họ thu âm sao?”

“Mình đồng ý giúp bọn họ thu âm bài hát cho quán quân, á quân không liên quan tới mình”

Đinh Mông  :“…”

Anh ấy nhất định cũng nằm trong danh sách đen của Tinh Diệu

Nghĩ đến việc vừa nãy Giang Mạn nói cho cô tham gia buổi hòa nhạc, Đinh Mông hào hứng nói: “Chó con, mình vừa xem bản kế hoạch buổi hòa nhạc hoài cổ kia, cậu làm tổng giám chế âm nhạc a!”

Kiều Dĩ Thần nhướng mày, nghiêm mặt nói: “Cảnh cáo cậu một lần, không được gọi tôi là Chó con, đặc biệt là ở công ty”

“Vâng” Đinh Mông  có vẻ tiếc nuối”vậy cám ơn cậu đã giúp mình đóng phí luyện tập nha, Chó con”

Kiều Dĩ Thần “…”

Có phải cô nghe không hiểu tiếng Trung không?

Anh áp chế lửa giận trong lòng, hết sức tỉnh táo, nói: “Mình biết bây giờ Giang Mạn đang giúp cậu có một suất biểu diễn hòa nhạc, tuy mình là tổng giám chế âm nhạc, nhưng cũng không có quyền quyết định danh sách biểu diễn”

Đinh Mông  thoải mái: “Không sao, cậu đừng quá tự trách, mình cũng không hi vọng gì ở cậu mà”

Kiều Dĩ Thần : “…”

Cậu lập tức xuống khỏi ghế salon, lăn ra khỏi phòng làm việc của tôi ngay!

Gào thét trong lòng xong, Kiều Dĩ Thần cảm thấy thoải mái hơn nhiều: “Năng lực làm việc của Giang Mạn rất tốt, cô ấy ra mặt sẽ không có vấn đề gì, cậu có thể có chút hi vọng”

“Vâng” Đinh Mông nhìn anh, chớp mắt nói: “Thật ra mình rất tò mò, cậu hi sinh cái gì mới có thể đem mình giao cho cô ấy?”



Kiều Dĩ Thần hít thở sâu, ngừng bút: “Rốt cuộc cậu có ngủ hay không? Không ngủ thì lập tức đi trung tâm huấn luyện đi”

“Được, được, được, mình ngủ” Đinh Mông yên tĩnh nằm trên ghế sô pha 2 giây, lại kêu lên :” Chó con”.

Kiều Dĩ Thần : “..”

Cút ra ngoài! Ngay bây giờ! Ngay lập tức!

Đinh Mông lật người, một lần nữa nằm trên ghế sô pha: “Hôm nay mình thấy cậu mắng Lương Nhạn Nhạn, cậu quá hung dữ”

Kiều Dĩ Thần hừ một tiếng: “Cô ta hát như thế chẳng lẽ còn muốn mình khích lệ sao?”

Đinh Mông nói: “Mình biết cậu nghiêm khắc cũng là do muốn cô ấy hát tốt hơn, nhưng mà Lương Nhạn Nhạn không giống Tư Mã Tiêu Tiêu. Tư Mã Tiêu Tiêu vừa nhìn là đã biết rất háo thắng, cậu càng mắng thì càng kích thích tính háo thắng của cô ta, nhưng tính cách Lương Nhạn Nhạn lại yếu mềm, hơn nữa cô ta cũng không phải ca sĩ chuyên nghiệp, thu âm với cậu sẽ có áp lực tương đối, nếu cậu mắng cô ta nữa, thì chỉ là đánh vào sự tự tin của cô ta, mình cảm thấy cậu nên nhìn vào sở trường của cô ta một chút, không nên đả kích cô ta quá lớn”

Chân mày Kiều Dĩ Thần khẽ nhướng lên, ngẩng đầu nhìn Đinh Mông một cái: “Bây giờ cậu đã có thể dạy mình làm việc rồi phải không?”

Đinh Mông  : “…”

Hỏng bét.

“Tối nay gia tăng huấn luyện thể chất thêm nửa giờ”

Đinh Mông  : “…”

Cô xoay người trên ghế sô pha, yên lặng ngủ

Nhưng mà không biết vì sao, bây giờ lại không buồn ngủ chút nào, vừa rồi ở phòng nghỉ rõ ràng ngủ rất ngon.

Đinh Mông cảm thấy nhất định vì Kiều Dĩ Thần đang ở bên cạnh, cô không yên tâm, nên mới không ngủ được. Cô liếc mắt nhìn trộm Kiều Dĩ Thần, anh hơi cúi đầu, hơi nhíu mày, dường như đang thắc mắc điều gì đó. Mọi người đều nói, đàn ông quyến rũ nhất là khi đang làm việc, bây giờ Đinh Mông cũng cảm nhận được điều đó rồi. Khi Kiều Dĩ Thần nghiêm túc, tựa như bộc lộ khí chất mê người

“Cậu còn có chuyện gì?” Tuy không ngẩng đầu lên, nhưng Kiều Dĩ Thần vẫn cảm nhận được từng cử động nhỏ của Đinh Mông

“Á, mình..” Cũng không thể thừa nhận cô nhìn lén anh đến mê mẩn được “À, cậu có cần dùng máy tính để bàn không?”

“Không cần”

“Vậy có thể cho mình mượn lên mạng một lát không?”

Kiều Dĩ Thần : “…”

Đinh Mông bắt đầu dùng máy tính cấu hình cao của Kiều Dĩ Thần mua sắm dạo.

Đang hăng say dạo mạng, Đinh Mông nói: “Có máy tính ở đây thì ai mà ngủ trưa được”

Kiều Dĩ Thần : “…”

Không thể chối cãi.

“Cậu xem này Chó con, cái hộp đồ ăn vặt nhập khẩu này rất tốt, hi, mình thích ăn nhất là khoai tây chiên mật ong!”

Kiều Dĩ Thần nhìn mấy hình ảnh đồ ăn vật màu mè rực rỡ trên màn hình nói: “Cậu không sợ béo lên sao?”

“Không sợ, bây giờ mình có một lượng lớn công việc như vậy, không béo lên được đâu.”

Kiều Dĩ Thần giật chuột máy tính từ tay cô: “Hoặc là ngủ, hoặc là về trung tâm huấn luyện”

Đôi mắt nhỏ của Đinh Mông ai oán nhìn chằm chằm anh, Kiều Dĩ Thần lại thờ ơ không cảm xúc

Cuối cùng Đinh Mông lựa chọn ngủ, trước khi nhắm mắt còn không quên nhắc: “Mình có mang theo máy báo động chống sói, cậu đừng nghĩ mình ngủ rồi mà có thể làm chuyện bậy bạ”

Kiều Dĩ Thần: “…cậu quá tự tin rồi”

Lần này Đinh Mông thực sự ngủ thiếp đi, Kiều Dĩ Thần giống như vừa mới dụ dỗ đứa trẻ không chịu ngủ chung đi ngủ vậy, từ đáy lòng thở phào một hơi.

Anh quyết định từ giờ về sau sẽ không bao giờ để cô đến phòng làm việc của mình nữa

Lúc sau Đinh Mông  ngủ rất yên tĩnh, anh ngồi bên cạnh nhìn cô ngủ một lúc, im lặng nhếch miệng cười. Quên đi, ngày mai vẫn bảo cô đến đây đi.

Ánh mắt anh trở về hình ảnh một hộp đồ ăn vặt trên màn hình máy tính, Kiều Dĩ Thần suy nghĩ, đăng nhập bằng tài khoản của mình mua hộp đồ ăn vặt về.

Chẳng qua người nhận viết tên Đinh Mông, số điện thoại cũng là số Đinh Mông

Có thể tưởng tượng được lúc cô nhận được hộp đồ ăn vặt này, nhất định sẽ cực kì ngạc nhiên

Kiều Dĩ Thần hài lòng đóng trang web

Lúc một giờ ba mươi, Đinh Mông bị anh tàn nhẫn gọi dậy, vội vàng tới trung tâm huấn luyện. Lúc xế chiều lại có hai ca sĩ tới nữa, cùng cô lên lớp. Mọi người đều cực kì nghiêm túc, Đinh Mông  nghĩ, trả tiền cho cũng không giống nhau

Trong lúc nghỉ giải lao, Đinh Mông nhận được một tin nhắn

“Kính gửi khách hàng thân mến, đồ ăn vặt cô đặt đã giao cho chuyển phát nhanh toàn diện, đang chuyển cực nhanh đến chỗ cô. Đơn đặt hàng số xxxxx, có công tác chăm sóc khách hàng bất cứ khi nào ~ chúc cô một ngày vui vẻ, ăn ngon miệng”

Đinh Mông  đọc xong không hiểu vì sao, cái quái gì thế này? Chẳng lẽ là do cô mộng du nên đã mua hộp đồ ăn vặt kia rồi?

Cô cầm di động suy nghĩ một hồi, sau đó cười phì một tiếng. Tìm đến số của Kiều Dĩ Thần, Đinh Mông  gửi đi một tin nhắn: “Anh Kiều, có phải anh không biết taobao giao hàng đều gửi tin nhắn nhắc nhở sao? 233333”

Anh Kiều: “…”

Cứ như vậy lại không có kinh ngạc, anh nhất định phải cho người bán hàng phản hồi tiêu cực

Lúc đó, Cố Tín vừa mới hoàn thành thu âm một bài hát, trở về phòng nghỉ

Tivi trong phòng nghỉ đang phát lại trận chung kết “âm thanh tự nhiên”, cho dù qua màn hình, anh ta cũng có thể cảm nhận được màn biểu diễn của Đinh Mông vô cùng chấn động, “Nhị Nguyệt Sơ Hoa~~~ phong thái bên trong nở rộ! Không cần ai thưởng thức, tôi tự mình tỏa hương”

Người đại diện của Cố Tín từ bên ngoài bước vào, vừa vặn nghe được một câu này “ Anh cũng xem cuộc thi này? Đây hình như là quán quân năm nay, gọi là…”

“Đinh Mông” Cố Tín nói tiếp

“Đúng đúng đúng, Đinh Mông, nghe nói cô ấy kí hợp đồng với Quang Thần”

Cố Tín có chút ngoài ý muốn: “Không phải theo Tinh Diệu sao?”

Người đại diện nháy mắt với anh: “Tôi nhận được tin đồn, Kiều Dĩ Thần không viết bài hát cho Tinh Diệu, còn đào mất quán quân đi rồi”

Cố Tín cười một tiếng: “Đúng là tác phong của Kiều Dĩ Thần .”

“Hình như bây giờ Giang Mạn đang hướng dẫn cô ấy, vừa rồi tôi đi xác nhận chuyện biểu diễn hòa nhạc, gặp Giang Mạn, cô ta còn muốn thêm tên Đinh Mông  vào danh sách”

“Vậy sao? Tôi rất mong chờ”

Bản chất buôn chuyện của người đại diện lại bốc lên: “Anh cũng có hứng thú với cô ta sao?”

Cố Tín cố tình lạc đề, nói: “Anh cảm thấy cô ấy hát thế nào?”

Người đại diện nghĩ ngợi, trả lời đúng trọng tâm, nói: “Điều kiện giọng hát rất tốt, nghệ thuật hát chắc sẽ dần dần tăng lên, dù sao cũng rất có tiềm năng”

Có thể hát < Nhị Nguyệt Sơ Hoa > như vậy, cũng không khó để lý giải vì sao Quang Thần bỏ ra một số tiền lớn bồi thường hợp đồng cũng muốn kí hợp đồng với cô

“Tôi cũng nghĩ vậy” Ánh mắt Cố Tín dừng lại ở gương mặt Đinh Mông  trên màn hình, “Giới âm nhạc đã trầm lặng như nước ao tù, cũng là thời điểm cần có người mới, cọ sát một chút”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.