Chương trước
Chương sau
Ngày hôm sau Đinh Mông mang theo trang phục biểu diễn, đến tòa nhà Diễn Bá.

Thời gian thi đấu vẫn là vào buổi chiều, sáng sớm nay các đã bắt đầu vội vàng đến trang điểm tạo hình.

Đinh Mông thay vào chiếc váy xanh Kiều Dĩ Thần chuẩn bị cho cô, soi trước gương. Màu này rất sáng da, làm nổi bật làn da trắng nõn, hơn nữa vô cùng có khí chất.

Cô cảm thấy nếu về sau Kiều Dĩ Thần không làm người chế tác, còn có thể đổi nghề làm stylist, chọn quần áo quá chuẩn.

Nhà tạo mẫu tóc hỏi ý kiến cô, tóc cô chỉ làm xoăn. Cuộn sóng, bồng bềnh vô cùng xinh đẹp. Chuyên gia trang điểm cũng phối hợp với trang phục của cô, trang điểm cho cô vô cùng tinh xảo, ngay cả lông mi cũng cẩn thận chuốt từng sợi.

“Đồ trang điểm này đều là mẫu mới nhất từ Hàn Quốc tôi mới mang về , màu rất nhạt, nhưng mà đánh lên hiệu quả rất tốt.” cô ta thuần thục trang điểm cho Đinh Mông, còn không quên tiếp thị, “Da của cô thật thích hợp với loại phấn phủ này, tông màu rất tự nhiên, hơn nữa giữ ẩm cực kì tốt. Còn loại phấn mắt, sau khi đánh cũng không nhận ra là đã đánh mắt, nhưng ra sân khấu rất bắt sáng, đúng rồi, chì kẻ mắt này tôi cũng vô cùng thích!”

Đinh Mông nghe chuyên gia trang điểm thao thao bất tuyệt bên tai, thỉnh thoảng đáp lại vài câu, sau khi nghe cô ta nói đến giá tiền, liền chuyên tâm nhắm mắt dưỡng thần .

Sau khi tạo hình xong, cô mở to mắt nhìn mình trong gương, liền lập tức sững sờ.

Khuôn mặt trang điểm vô cùng tự nhiên, cô thậm chí không nhận ra chuyên viên trang điểm đã trang điểm chỗ nào, nhưng toàn bộ khuôn mặt đều trở nên tinh xảo hơn rất nhiều, giống như là ma-nơ-canh ngẩng cao đầu trong tủ kính. Đương nhiên kiểu tóc thay đổi cũng giúp không ít, cùng là ngang lưng, từ tóc đen thẳng biến thành tóc đen uốn, khí chất lập tức liền bất đồng .

Chuyên gia trang điểm lui ra phía sau vài bước, nhìn nhìn khuôn mặt cô, nói với cô: “Cách trang điểm thích hợp với bộ váy màu vàng thứ hai của cô hơn, nhưng thời gian thi đấu quá gấp gáp không kịp trang điểm hai lần, đến vòng hai tôi sẽ giúp cô chỉnh lại.”

Đinh Mông nói cám ơn cô ta, trong lòng vẫn không khỏi lo lắng. Cái váy màu vàng kia cô còn chưa thử, một chút nữa mặc lên không biết có nhìn nổi không?

Đảo mắt đã sắp giữa trưa, tổ chương trình phát cơm hộp, mọi người đều chỉ qua loa ăn mấy miếng, không khí trong hậu trường cũng càng ngày càng khẩn trương .

Đinh Mông cố ý liếc nhìn Bạch Cảnh Thụy, hôm nay trang phục của anh ta tương đối thiên về phong cách Anh quốc, dưới chân là một đôi giày múa có vẻ rất quý, từ trên xuống dưới đều rất đẹp. Cô nhìn lại mình, nhắm mắt mà nói, xem như là lực lượng ngang nhau đi.

Bất tri bất giác bên ngoài đã có tiếng ồn ào, nhân viên công tác cầm micro tổ chức người xem ổn định chỗ ngồi, cuộc thi cũng bắt đầu đếm ngược thời gian. MC ăn mặc lộng lẫy đi tới, chào hỏi các thí sinh trong hậu trường, sau đó đi lên sân khấu .

Đinh Mông trong lòng luôn có điểm không chắc, giống như là đột nhiên bị vứt đến một hòn đảo hoang, rơi vào hoàn cảnh tứ cố vô thân.

Cô không biết vì sao mình lại có cảm giác này, vòng thi trước cô cũng vẫn luôn chỉ có  một mình, nhưng cũng không yếu đuối như bây giờ.

Cho đến thời điểm MC giới thiệu thành phần ban giám khảo, đọc tên Kiều Dĩ Thần, cô mới ngạc nhiên ý thức được, thì ra là bởi vì Kiều Dĩ Thần?

… Ừ, nếu như một lát nữa lên sân khấu không nhìn thấy Kiều Dĩ Thần, hoặc là thấy người khác ngồi trên ghế giám khảo, chắc chắn cô sẽ cảm thấy không quen, chắc chắn là như vậy.

Tóm lại không cần biết thế nào, cô đã an tâm lại .

MC giới thiệu giám khảo xong, sân khấu kéo màn che lên. Đinh Mông cùng Bạch Cảnh Thụy là tổ hai, người đầu tiên lên đài, lại là Đường Thi Nhiên.

Đường Thi Nhiên trong vòng loại cũng hát nhạc của Tư Mã Tiêu Tiêu, màn hình lớn trên sân khấu phát lại tình cảnh lúc ấy, Đinh Mông ở phía sau đài cũng cảm thấy thực xấu hổ.

Nhưng cô vẫn nghiêm túc lắng nghe, lúc sơ tuyển Đường Thi Nhiên biểu hiện đã rất tốt, không tính là lịch sử đen tối, chỉ cảm thấy so với hiện tại cũng không có thay đổi gì lớn, Đinh Mông cảm thấy khả năng là thời điểm đó các phương diện của cô ta đã tương đối thành thục, cho nên trận đấu này không có cách nào làm cho cô ta có đột phá quá lớn.

Giống như là chơi game thăng cấp, cấp càng cao, thăng cấp càng khó.

Đường Thi Nhiên trên sân khấu biểu diễn lại ca khúc trong vòng sơ tuyển thì Đinh Mông ở hậu trường vụng trộm xem mấy lần, cảm thấy cô ta vẫn có thay đổi, ít nhất là nhảy tốt hơn.

Ca khúc trong vòng sơ tuyển đối với Đường Thi Nhiên mà nói dường như hoàn toàn không có khó khăn, cô không chút gợn sóng cũng không sợ hãi biểu diễn xong .

Sau khi tổ thứ nhất biểu diễn kết thúc, khán giả tại hiện trường bắt đầu bỏ phiếu. Đinh Mông cũng không tự chủ khẩn trương theo, bởi vì cái này liên quan trực tiếp đến sau vòng sau cô sẽ đấu với ai.

À, đầu tiên là cô có thể PK thắng Bạch Cảnh Thụy.

Bỏ phiếu kết thúc, Đường Thi Nhiên lấy hơn hai trăm phiếu vượt trội tiến vào vòng trong tranh quán quân, MC phỏng vấn đơn giản hai người một chút, sau đó cho họ đi xuống chuẩn bị ca khúc thứ hai.

“Bạch Cảnh Thụy, Đinh Mông, chuẩn bị!” Đạo diễn tổ hậu cần gọi to, Đinh Mông vội đến vị trí chỉ định đứng yên.

Trình tự ra sân của cô và Bạch Cảnh Thụy là Bạch Cảnh Thụy ra trước, cô ra sau. MC gọi tên Bạch Cảnh Thụy lên sân khấu, trước đó vẫn chiếu phần ghi hình sơ tuyển của anh ta, có lẽ bởi vì vòng sơ tuyển cần kiểm tra giọng hát, lúc đó anh ta cũng không nhảy.

Nhưng ở trên sân khấu tái hiện lại bài hát này thì dĩ nhiên có một vũ đoàn nhảy cùng anh ta. Ca khúc của anh ta cũng được xử lí lại một lần nữa, tiết tấu sống động không ít, rất dễ dàng kéo không khí tại hiện trường lên theo. Ở giữa còn có một đoạn anh nhảy solo, khiến khán giả thét chói tai liên tục.

Đinh Mông lặng lẽ nghĩ lại, nếu trước đây cô cũng đi học nhảy một chút có phải tốt không.

Sau khi Bạch Cảnh Thụy biểu diễn xong, không khí nhiệt liệt tại trường quay thật lâu không thể tán đi. Bạch Cảnh Thụy đi xuống sân khấu trong tiếng vỗ tay mạnh mẽ của mọi người, người dẫn chương trình đã dẫn đề tài đến Đinh Mông.

Lần này bọn họ không trực tiếp mời cô lên sân khấu, mà trước hết để màn hình lớn phát đoạn phim quay cô trong vòng sơ tuyển.

“Chào ban giám khảo, tôi là số 65 – Đinh Mông…”

Cô nghe thấy giọng mình từ trên sân khấu truyền tới, nhịn không được nghiêng đầu nhìn lên màn ảnh lớn. Khi đó mình thật sự là mặt không điểm trang, phấn son trang điểm một chút cũng không có. Tóc hẳn là vừa mới gội, tùy ý xõa trên vai, trên người mặc một cái váy liền áo màu trắng, đúng, chính là cái váy hôm đi xem mắt…

Nhìn chính mình  hơn một tháng trước, nàng còn có chút cảm khái, bài hát dự thi kia là hát chay, bây giờ nghe lại thật ra cũng hơi giống hát karaoke…

“Cô như đang hát karaoke vậy…” Giọng Kiều Dĩ Thần từ màn hình lớn truyền đến, Đinh Mông sửng sốt, tổ chương trình không ngờ thật sự biên tập lời bình luận của giám khảo vào, hơn nữa lại cố tình là câu này.

Hiện tại cô chỉ thấy may mắn  mình đang không đứng trên đài.

“Đã qua thời gian hơn một tháng gần hai tháng, Đinh Mông đến cùng đã thay đổi bao nhiêu? Hãy để chúng tôi mời Đinh Mông ra cho quý vị nhìn!”

“Xin mời Đinh Mông!”

Trên ghế khán giả hoan hô, Đinh Mông hít sâu một hơi, bước lên trên đôi sandal gót thấp.

Một màu xanh lạnh nhạt đập vào mắt, không khí vừa rồi được Bạch Cảnh Thụy hâm nóng, tại thời điểm cô bước lên sân khấu kia, đã bình tĩnh trở lại.

Đinh Mông đi lên sân khấu nhìn đầu tiên là hướng của ghế giám khảo, Kiều Dĩ Thần quả nhiên ngồi tại vị trí của anh, trên đầu đội một chiếc mũ hợp với phong cách quần áo của anh, hẳn là để che khuất vết băng trên đầu.

Không biết vì cái gì, cô đột nhiên liền cảm thấy rất muốn cười. Kiều Dĩ Thần tựa hồ nhận thấy được biến hóa cảm xúc rất nhỏ của cô, lặng lẽ trừng mắt liếc cô một cái.

“Đinh Mông Đinh Mông, vũ trụ tối manh*!”

* Dễ thương nhất vũ trụ.

Giọng nói vang dội rõ ràng đột nhiên từ một góc khán đài truyền đến, Đinh Mông kinh ngạc một chút, nhìn lại hướng phát ra tiếng. Tưởng Nam Tình cùng Tiểu Trác Tử đứng ở vị trí của hội người thân bạn bè, trong tay giơ loa nhỏ, liều mạng nháy mắt ra hiệu với cô. Phía sau bọn họ còn có khá nhiều người đi theo, hình như cô không quen, nhìn cũng quen mắt, hình như là hàng xóm cùng một khu. Hội người thân nam nữ đều có, trên tay bọn họ giơ một cái biểu ngữ rất to, trên viết khẩu hiệu bọn họ vừa kêu, phía dưới còn có kí tên —— Đinh Mông fanclub, hội trưởng Chanh Nhỏ.

Đinh Mông: “…”

Khẩu hiệu đồng thanh lần nữa truyền đến: “Đinh Mông Đinh Mông, mị lực vô cùng!”

… Đinh Mông cảm thấy chứng bối rối sợ hãi của mình đã đạt tới điểm cao nhất.

Cô cười  với đoàn người thân, đi tới giữa sân khấu.

Hai MC nam và nữ đứng bên cạnh cô, nữ MC có chút khoa trương ca ngợi nói: “Hiện tại cô so với lúc ghi hình, thật sự đẹp hơn rất nhiều nhỉ.”

Đinh Mông nói: “Chủ yếu là bởi vì makeup đó, chuyên gia trang điểm quả thực rất chuyên nghiệp.”

Nữ MC nói: “Tôi xem đoạn phim vừa rồi, hình như bạn hoàn toàn không hoá trang, những thí sinh khác tốt xấu còn bôi một chút kem BB.”

Đinh Mông cười một tiếng: “Thật ra tôi cũng có bôi kem chống nắng.”

Khán giả bật cười, nữ MC làm một cái biểu tình “Rất lạnh”, nam MC mở miệng nói: “Chính bạn cũng vừa xem lại đoạn ghi hình vừa rồi, có cảm tưởng gì không?”

Đinh Mông nói: “Tôi nghĩ lời giám khảo rất đúng, thời điểm đó tôi thật sự hoàn toàn không biết kỹ xảo biểu diễn, chỉ hát bằng cảm giác, hiện tại sau khi nghe phát hiện rất nhiều thiếu xót. Cảm ơn giám khảo đã cho tôi một cơ hội, không loại tôi trong vòng sơ tuyển.”

“Vậy bạn bây giờ có tin tưởng mình hát hay hơn so với lúc ấy được không?”

“Có.”

“Như vậy kế tiếp, xin mời Đinh Mông mang đến ca khúc < >!” Nữ MC đầy nhiệt tình mở màn biểu diễn của Đinh Mông.

Ngọn đèn  trên sân khấu dần dần tối xuống, Đinh Mông trong tiếng nhạc dạo, chậm rãi bước vào trâm trạng của ca khúc. Màn ảnh lớn phía sau cô, xuất hiện một từng quả cầu bay bay, dưới ý thơ, mấy đôi vũ công cũng xuất hiện ở trên sân khấu, bọn họ mặc lễ phục, duyên dáng nhảy điệu Walzer theo nhạc.

“Mang em bay về phía mặt trăng, để cho em rong chơi trên bầu trời đầy sao mênh mông, người có nguyện cùng em nhìn ngắm, sao Mộc cùng sao Hỏa mùa xuân sẽ như thế nào…”

Giọng hát của Đinh Mông  khiến ca khúc Walzer phác thảo được tình yêu lay chuyển, hiệu quả của sân khấu, phụ trợ được toàn bộ hình ảnh càng thêm mờ ảo triền miên. Trên đài diễn viên phảng phất thật sự sẽ cùng tiếng ca của cô dịu dàng kể, theo âm nhạc bay về phía mặt trăng.

“… Nói theo cách khác: em yêu anh.”

Thời điểm hát xong, khán giả tại trường quay còn đắm chìm trong tình thơ ý hoạ vừa rồi, nhất thời chưa phục hồi lại tinh thần, cho đến khi trên ngọn đèn trên sân khấu một lần nữa sáng lên, Đinh Mông cúi người thật sâu chào khán giả mới nghe thấy tiếng vỗ tay bùng nổ.

Nam nữ MC cũng lên vũ đài: “Thật sự là tiến bộ rất nhiều, ngay cả tôi là người không hiểu âm nhạc đều có thể nghe ra được.”

Nữ MC nói: “So với kỹ năng ca hát, tôi ngược lại là càng để ý khí chất của cô ấy, anh chẳng lẽ không cảm thấy được, trải qua quãng thời gian huấn luyện này, khí chất của cô ấy tăng lên rất nhiều, giống như bình thường chúng ta hay nói, khí chất của ngôi sao.”

Hai người thảo luận xong về Đinh Mông, một lần nữa mời Bạch Cảnh Thụy lên đài. Lúc anh ta lên sân khấu có không ít khán giả vỗ tay vì anh ta, anh cười  phất phất tay chào họ, đi tới bên cạnh Đinh Mông.

“Hiện tại chúng tôi giao quyền lựa chọn cho khán giả, Bạch Cảnh Thụy và Đinh Mông, các bạn muốn ai tiến vào tranh ngôi vị quán quân?”

“Bạch Cảnh Thụy —— “

“Đinh Mông —— “

Trên ghế khán giả tiếng hô không đồng nhất, nam MC ra hiệu “Suỵt”, nói với họ: “Chúng tôi không phải điểm số, các bạn muốn bầu cho ai, liền nhấn vào phím bên cạnh ghế, bầu cho họ một phiếu quý giá!”

Mỗi khi đến thời điểm này, dàn nhạc liền phát ra một loại âm nhạc rất khẩn trương. Sau khi MC tuyên bố bắt đầu, Đinh Mông và Bạch Cảnh Thụy số phiếu nhanh chóng tăng lên, nhưng mà Bạch Cảnh Thụy, vẫn luôn hơn Đinh Mông một phiếu, lúc sắp sửa kết thúc bình chọn, vẫn đang trong trạng thái dẫn đầu.

Hội người thân của Đinh Mông và Bạch Cảnh Thụy  hò hét hết sức, tựa như chỉ cần giọng lớn một chút, liền có thể khiến cho số phiếu cao lên.

Số liệu tăng lên càng ngày càng chậm, Đinh Mông đã không ôm quá nhiều hy vọng. Nữ MC  nhìn trên màn ảnh số phiếu thống kê, nhắc nhở khán giả: “Thời gian bình chọn sắp kết thúc , Khán giả nào còn chưa bình chọn xin nhanh chóng ấn nút đi ạ!”Cô vừa nói không bao lâu, tiếng nhạc trên hiện trường liền ngừng lại, bình chọn kết thúc .

Số phiếu Đinh Mông ngay tại lúc cuối cùng, kỳ tích nhảy lên vài cái, thời điểm dừng lại, là 497 so với 493.

Bạch Cảnh Thụy 493.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.