Sau khi những lời của Kiều Dĩ Thần được đăng lên, toàn bộ diễn đàn im lặng đến đáng sợ.
Đinh Mông nhìn chằm vào màn hình một lúc lâu, sau đó nhấn vào avatar của Kiều Dĩ Thần, gửi đi một tin nhắn riêng: “Tôi cứ nghĩ anh đã sớm không chơi cái này chứ.”
Không lâu sau, cô liền nhận được câu trả lời của Kiều Dĩ Thần: “Tôi cũng cho rằng cô đã sớm không chơi nữa rồi.”
Đinh Mông: “Ách, tôi luôn để chế độ offline.”
Kiều Dĩ Thần: “Tôi cũng vậy.”
Đinh Mông nghĩ ngợi một chút, đầu ngón tay gõ trên bàn phím vài chữ, chưa kịp gửi đi, đã thấy tin nhắn Kiều Dĩ Thần gửi đến: “Tôi nhớ hình như tôi đã bảo cô đi ngủ rồi mà, sao bây giờ cô còn lên mạng?”
Đinh Mông: “…”
Thật không nghĩ tới, cô trốn ở trong phòng lén lút lên mạng, vậy mà cũng bị bắt được.
Kiều Dĩ Thần: “Những lời trên diễn đàn cô không cần phải trả lời, cần không cần để ý đến lời bọn họ nói.”
Đinh Mông xóa đi những chữ vừa gõ, nhập lại dòng chữ mới: “Tôi biết rồi, Đỗ Hiểu chính là thầm mến anh ╮(╯_╰)╭ “
Kiều Dĩ Thần ở bên kia không nói gì, Đinh Mông lại gõ cốc cốc: “Bây giờ anh đang nghĩ đến Đỗ Hiểu sao?”
Kiều Dĩ Thần vẫn không trả lời, Đinh Mông chớp chớp mắt: “Cẩu Đản, anh đang xấu hổ hả? Hay là đang vui vẻ?[doge]”
Kiều Dĩ Thần: “Cô có thể đến phòng tôi để nhìn xem, hiện tại tôi đang xấu hổ hay vui vẻ.”
Đinh Mông: “…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoa-tau-hon-nhan/2932083/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.