Gì mà ôm đùi, Đinh Mông tỏ vẻ cô tuyệt đối không nghĩ lệch. Cô nhìn Kiều Dĩ Thần cười cười, buông bát đũa trong tay, bay nhanh về hướng phòng ngủ của mình: “Anh chờ tôi một chút, tôi chuẩn bị ít đồ.”
Kiều Dĩ khó hiểu nhìn bóng lưng của cô: “Chuẩn bị cái gì?” Cái gì cần chuẩn bị anh đều chuẩn bị xong.
Đinh Mông đáp lại anh một câu: “Dao cạo lông, tôi sợ chân anh nhiều lông quá!”
Kiều Dĩ Thần: “…”
Đinh Mông lấy được dao cạo chạy đến thì Kiều Dĩ Thần đã mất tiêu. Cô đoán anh ở trên lầu hai, liền hướng cầu thang đi tới. Cầu thang kiểu xoắn ốc, không dài, còn có thể thấp thoáng nhìn thấy ánh sáng từ phía trên chiếu xuống.
Đinh Mông đem dao cạo bỏ vào trong túi quần, nghiêm túc đi lên.
Kiều Dĩ Thần đứng ở cửa chờ cô, thấy cô đi lên, nhẹ nhàng cười một tiếng: “Dao cạo lông đâu?”
“À, không tìm được.”
Kiều Dĩ Thần nói: “Không sao, dù sao tôi cũng chưa nói muốn cởi quần để cho cô ôm.”
Đinh Mông: “…”
Cô cảm thấy như có hàng ngàn con thú lao nhanh qua đầu mình mà cô vẫn không hiểu gì.
Cô ra vẻ thoải mái cười cười, nhìn về phía sau Kiều Dĩ Thần. Toàn bộ tầng hai thông với nhau, như một phòng tập luyện lớn, cực kì rộng rãi. Vật dụng được trưng bày trong phòng cũng không nhiều, đồ vật lớn nhất trong phòng là cây dương cầm tam giác được đặt bên cạnh cửa sổ. Dưới đất rải rác một vài loại nhạc cụ, Đinh Mông có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoa-tau-hon-nhan/2932071/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.