*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ảnh sưu tầm
Kết thúc hai ngày cuối tuần, Sở Tĩnh đề nghị quay về. Doãn An Nhiên cảm thấy thời gian quá ngắn, lo lắng Sở Tĩnh trở lại khu phố bar sẽ gặp phiền phức, khuyên cậu ở thêm hai ngày. Không muốn gây thêm phiền toái cho Doãn An Nhiên, Sở Tĩnh nói rất dứt khoát là không có chuyện gì.
“Chỗ đó ngày nào mà không đánh mấy trận, cũng không hiếm lạ gì. Yên tâm, không có nghiêm trọng như anh nghĩ đâu, cũng không có phóng đại như trong phim đâu.”
Nghe Sở Tĩnh nói vậy, Doãn An Nhiên nửa tin nửa ngờ, nhưng mà y vẫn quyết định nghe theo ý Sở Tĩnh.
Trở lại Hồng Kông, trước khi chia tay Doãn An Nhiên dặn dò Sở Tĩnh. “Nếu có chuyện gì, phải nói cho tôi, nhất định phải nói cho tôi biết.”
“Biết rồi. Có rảnh thì tới tìm tôi chơi bi-da.”
Sở Tĩnh bày ra vẻ mặt thoải mái nói tạm biệt với Doãn An Nhiên. Nhưng khi lần nữa đứng trước khu phố bar, biểu tình của cậu lại rất bất lực, sâu trong lòng dâng lên một cảm xúc vô cùng mệt mỏi.
Sở Tĩnh bắt đầu chán ghét cuộc sống khác thường không có quy luật hiện tại này, nhưng lại không có năng lực để rời khỏi, chỉ có thể càng ngày càng lún sâu trong đó. Sở Tĩnh cảm thấy bản thân giống như một con thiêu thân nhỏ bé bẩn thỉu không chốn dung thân, mặc dù chán ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoa-tau-bac-ha/2359899/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.