*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ảnh sưu tầm
Kim Tắc Thái cười híp mắt nói: “Không có việc gì thì cũng không đến đây gõ cửa đâu.”
“Tôi cũng không muốn nhìn thấy cậu.”
Kim Tắc Thái không đếm xỉa đến lời của đối phương, ngẩng đầu đi vào trong nhà, nhìn cả bàn lẫn ghế trong phòng khách chất đầy sách báo, anh ghét bỏ cầm toàn bộ sách báo đặt trên một cái ghế ném hết sang cái sô pha cũng lộn xộn không chịu nổi bên cạnh, sau đó kéo cái ghế tới trước bàn làm việc, ngồi xuống.
“Trà…”
Người đàn ông miệng ngậm điếu thuốc chân mang dép lê, chậm rãi đi tới, thẳng thắn nói, “Tôi không có trà.”
“Vậy nên….” Kim Tắc Thái mỉm cười ngẩng đầu, nhìn người đàn ông nói: “…Tôi đưa tiền đến cho cậu đây.”
“Bớt đi! Cậu đưa tiền? Lấy được chút tiền của cậu tôi phải chạy muốn gãy cả chân! Cái tên luật sư lưu manh nhà cậu lại có chuyện gì phiền toái, phải chạy đến đây tìm tôi.”
“Chậc!” Kim Tắc Thái tặc lưỡi, lắc đầu, “Đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi, lưu manh có văn hóa, lính cũng phải sợ.”
“Bớt dát vàng lên mặt đi!”
“Thật không may, tôi vừa khéo lại mang họ Kim!” (Kim nghĩa là vàng)
Trong lúc vừa cùng Kim Tắc Thái khẩu chiến, người đàn ông vừa lấy một cái ly giấy, từ trong ấm siêu tốc rót ra một ly nước, gạt hết đống đồ vật chất chồng trên bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoa-tau-bac-ha/2359889/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.