*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ảnh sưu tầm
Sở Tĩnh cũng thấy buồn bực, lại cúi đầu xuống, hai bàn tay đan vào nhau.
Lúc này, giọng nói Kim Tắc Thái lại quay về bình thường: “A…., đã đến giờ cơm tối, em muốn ăn ở nhà, hay là chúng ta cùng nhau ra ngoài ăn?”
Sở Tĩnh lắc đầu, “Em, em phải đi làm.”
“Ăn một chút rồi đi cũng không muộn.”
“Em, em muốn đi làm.”
Kim Tắc Thái không biết phải làm sao, vừa muốn xoa dịu bầu không khí một chút, cậu chàng này nháy mắt đã muốn chạy.
“Em đã sống ở đây một thời gian rồi, vẫn chưa có ăn cơm anh nấu lần nào.”
“Đã ăn rồi.”
Kim Tắc Thái nhớ đến tô mì gói tối hôm bữa, phủ nhận nói: “Mì gói không tính. Nói cho em biết, tài nấu nướng của anh rất tốt, đã từng được đào tạo chuyên nghiệp, sở thích không chính thức của anh chính là nấu ăn.”
“Không phải là đàn Dương cầm sao?” Sở Tĩnh nhịn không được hỏi.
Kim Tắc Thái vui vẻ nói: “À, Dương cầm ấy hả…., đó là từ hồi tiểu học, anh thích. Hồi đó ba mẹ yêu cầu anh với anh trai hãy học một loại nhạc cụ để làm phong phú cuộc sống, anh trai anh chọn Vĩ cầm (violin), còn anh thì học Dương cầm, trước kia lúc anh ấy còn ở Hồng Kông, bọn anh vẫn thường cùng nhau hòa tấu một khúc để giải trí.”
“Anh có anh trai à?” Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-hoa-tau-bac-ha/2359872/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.