Trong lòng La Tố hết sức bất an.
Nàng rất rõ ràng, trong lòng Triệu Từ khẳng định là đã biết chút chuyện gìđó. Nếu như hắn chỉ là có có chút nghi vấn, thì bình thường sẽ phải hỏira, mà không phải chôn ở trong lòng.
Nếu như chôn ở trong lòng, điều này giải thích hắn đã xác định.
Hắn càng như thế, trái tim trong lồng ngực nàng càng nảy ‘bang bang’ lên.
Cổ nhân đối với chuyện quỷ thần rất là kiêng kị. Đặc biệt là chuyện mượnxác hoàn hồn như nàng, chắc chắn sẽ bị thiêu chết. Nếu bị người khácbiết được, hoặc là hoài nghi, nàng cũng phải một đi không trở lại.
Mặc dù từ lúc trùng sinh tới nay, nàng cảm thấy mình vô cùng may mắn, nhưng đồng thời cũng biết mình không phải là người bình thường. Nàng khônggiống người khác, nàng là một người mượn xác hoàn hồn. Thân thể nàykhông phải là của nàng, thậm chí cái thời đại này cũng không thuộc vềcủa nàng.
Xác xuất trùng sinh so với trúng số độc đắc còn thấp hơn, đối với nàng mà nói, là không có cơ hội được lựa chọn.
Cho nên phàm là một chút chuyện gió thổi cỏ lay, nàng cũng sẽ hoảng loạn,cảm thấy mình y hệt một tên trộm, sớm muộn gì sẽ có một ngày bị ngườita bắt được.
Hiện giờ cái cảm giác này càng bùng cháy mãnh liệt.
Sau nửa ngày tự mình dọa mình, mắt thấy còn nửa đoạn đường nữa là đến Triệu gia thôn, La Tố cắn răng một cái, hung hăng hít một hơi, nói với TriệuTừ: “Nhị đệ, đệ có chuyện gì muốn hỏi ta hay không?”
”Ừm?” Mặt mũi Triệu Từ tràn đầy nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-han-tuc-phu/7906/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.