Editor: Đô Đô
"La tỷ tỷ, hóa ra đây chính là biển. Như thế nào sẽ lớn như vậy, nó có điểm cuối cùng không?"
Trên bờ biển, Từ Oánh đứng ở trên đá ngầm, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ nhìn biển cả rộng lớn vô biên. "La tỷ tỷ, đây là biển gì vậy, Đông hải hay là Nam hải?"
"Tất cả đều không phải." La Tố lắc đầu, "Những thứ kia đều không được tính là biển. Đây mới thực sự là biển rộng."
"Vậy nó rộng bao nhiêu?"
La Tố suy nghĩ một chút, "Cái này dường như không có ai đi đo đạc cả, bất quá có thể nói cho ngươi biết, nó so với đất đai dưới chân chúng ta còn rộng lớn hơn. Ngươi chính mình tưởng tượng một cái, có bao nhiêu?"
Từ Oánh chấn động sợ nói không ra lời.
So với đất đai dưới chân còn muốn lớn hơn, chẳng phải là nói, so với thiên hạ còn muốn lớn hơn. Thật sự nó lớn như vậy sao? Từ Oánh quay đầu lại nhìn gió thổi qua mặt biển, cảm giác tầm mắt của mình lại mở ra một thế giới mới.
Ở trên cái thế giới này, thế nhưng thấy được một cái biển cả so với thiên hạ còn muốn lớn hơn.
"Chưa gì đã kinh hãi rồi, chúng ta trước nắm chặt thời gian đi tìm xong địa phương xây nhà đi, về sau ngươi còn có thể thấy thời điểm ly kỳ đâu." La Tố cười nói. Nàng có thể hiểu được tâm tình bây giờ của Từ Oánh. Rất giống cảm giác với trước nàng liên tục ngốc ở bên trong sơn thôn, về sau đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-han-tuc-phu/1899671/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.