Editor: Đô Đô
"Phu nhân, phía trước chính là Thục Châu."
Tiểu Lục đem đầu thò ra ngoài xe ngựa rụt trở về, tươi cười hồn nhiên, nếu như không biết nàng là người của Tề vương, chắc chắn La Tố sẽ không hoài nghi nàng là nội gián.
Tiểu Lục thấy nàng không mảy may phản ứng, tiến đến gần nhìn nhìn sắc mặt La Tố: "Phu nhân, sắc mặt ngài như vậy không ổn, đợi lát nữa vào trong thành, chúng ta dừng lại nghỉ ngơi một lát, rồi mới đi đến Xuyên Châu nhé."
"Không cần, vẫn nên mau chóng đi đến Xuyên Châu thì tốt hơn."
Dọc theo đường đi chứng kiến cảnh tượng tiêu điều trong những thành trấn kia, khiến trong lòng La Tố chua xót. Lúc trước nàng ở Triệu gia thôn cũng đã nghe nói về thảm trạng ở bên ngoài, nhưng chưa tận mắt nhìn thấy, nên không có cảm giác loại cảm giác chạnh lòng và hoang mang như bây giờ. Nhưng chuyến đi lần này, đặc biệt là càng đến gần địa giới Tây Nam, càng trông thấy nhiều nạn dân, trong lòng nàng càng thấy khó chịu.
Bụng ăn không no, người chết vì đói như ngả dạ, sẵn sàng vì một miếng cơm mà bán đi tôn nghiêm... Những câu chữ chỉ dùng miêu tả về nạn đói kia, giờ đây hiển hiện chân thực ngay trước mắt nàng.
Dân chúng cổ đại cần cù lao động, thậm chí ngay cả thứ căn bản nhất là cơm đều không được ăn đủ no, đây là lỗi của triều đình, hay là lỗi dân chúng?
Hiện tại tâm tình La Tố hết sức phức tạp, nàng cảm thấy trọng trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-han-tuc-phu/1899630/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.