“Mẫu thân.” Thấy mẹ mình ngồi ở trong nhà chính may vá, Uông Hoài Thiện bước đến gần gọi nàng.
“Tới đây.”
“Vâng, Hoài Mộ và Hoài Nhân đâu?” Uông Hoài Thiện nhìn quanh hỏi.
“Cùng tiên sinh học tập rồi.” Trương Tiểu Oản buông kim chỉ trong tay nói với Bình bà, “Đi xuống bưng cho Thiện Vương chén trà.”
“Vâng.”
“Bình bà bà.” Uông Hoài Thiện cười gọi một tiếng.
“Lão bà tử lập tức đi bưng trà cho ngài.” Bình bà cười nói.
Chờ bà ta đi ra ngoài, nhà chính chỉ còn lại hai mẹ con, Trương Tiểu Oản hòa nhã nói với hắn, “Ngồi tới đây.”
“Mẫu thân biết con có việc muốn nói sao?”
“Ai.” Trương Tiểu Oản cười than một tiếng, “Đừng bướng bỉnh, ngồi lại đây đi.”
Lúc này Uông Hoài Thiện mới đi nhanh tới, sau khi ngồi xuống thì ghé sát vào Trương Tiểu Oản, nhẹ giọng nói hết chuyện trong cung với nàng, lại không dấu vết nhét thánh chỉ kia vào tay nàng.
Trương Tiểu Oản lắc đầu, “Phụ thân con sẽ biết được, con biết không thể gạt ông ấy mà.”
“Con muốn giấu đó,” biết rõ không thể gạt được nhưng Uông Hoài Thiện nghe xong vẫn rất không phục nói, “Ngài cứ thế tin ông ta, chuyện cũng nói sao?”
“Không phải ta tín nhiệm mà là có việc gì không phải do ông ấy làm chủ chứ? Chỉ có ông ấy đi về phía trước thì ta mới đi được,” Trương Tiểu Oản nhàn nhạt nói, “Mẫu thân chỉ là một phụ nhân trong nội trạch, chuyện bên ngoài có thể biết được bao nhiêu? Các người giấu diếm ta nhiều như vậy thì có cái gì ta có thể thấy rõ? Không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gia-nu/1476755/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.