“Ngươi tính toán như thế nào?” Uông Vĩnh Chiêu đi tới nhàn nhạt hỏi.
Trương Tiểu Oản sờ sờ tay hắn, cảm thấy ấm áp thì mớ yên tâm.
“Chỗ Hoài Thiện có thể có việc cho tên kia.”
Trương Tiểu Oản ngẩng đầu, nhìn hắn nhẹ lắc đầu nói, “Mấy năm nay ngài và Hoài Thiện đã chăm sóc cho người nhà của ta rất nhiều rồi.”
Những ruộng đất nàng mua bằng tiền của Uông gia cũng có một ít được giao cho người nhà mẹ đẻ nàng. Thương đội của hai đứa em nàng cũng do hắn phái người chăm sóc hỗ trợ. Hắn vì Trương gia đã làm không ít chuyện, mà Hoài Thiện cũng không ít lần lén giúp hai cậu hắn.
Hiện tại Tiểu Muội tới thì dù Uông Vĩnh Chiêu đồng ý, Hoài Thiện không nói lời nào, nàng cũng làm sao có thể đồng ý?
“Hiện tại là dẫn ngựa, cách mấy năm là tướng quân, ngày sau không biết bọn họ muốn thế nào mới chịu bỏ qua……” Trương Tiểu Oản nhìn Uông Vĩnh Chiêu, bình tĩnh nói, “Nếu nàng chê ta đối xử với nàng không tốt thì ta sẽ thu hồi thôn trang đã cho nàng. Để nàng rời khỏi Trương gia, đi theo nhà chồng, của hồi môn cần cho nàng ta sẽ cho đủ mặc dù mấy năm nay nàng đã tiêu pha không ít. Phu quân nàng muốn làm tướng quân cũng được, nhập ngũ như người ta rồi cố mà đoạt được chiến công, lo gì không thành tướng quân? Ngài và Hoài Thiện không phải cũng như thế mà thăng chức sao? Mọi người làm được, vậy một người có năng lực như hắn cũng làm được thôi.”
“Cái này……” Uông Vĩnh Chiêu nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gia-nu/1476741/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.