Năm nay mùa màng của Đại Phượng triều không tốt, quang cảnh ở ba trấn vùng biên mạc coi như còn tốt chán. Mấy ngày đầu tháng 8 có mấy trận mưa, thời tiết so với năm vừa rồi thì mát mẻ không ít.
Uông Hoài Nhân lúc này đã nửa tuổi, luôn như hình với bóng bên cạnh Uông Vĩnh Chiêu. Uông Tiết Độ Sứ cũng đã học được cách thay tã, còn Uông Hoài Nhân thì to gan cực kỳ. Hắn được cha mình thô lỗ đặt trên đầy gối nằm bò mà vẫn cười cười khanh khách không ngừng, quơ chân múa tay.
Uông Vĩnh Chiêu mà dẫn hắn đi thư phòng thì sẽ đặt hắn trong một cái rổ đặt trên bàn. Hắn cứ thế nằm chơi, rồi kéo sách vở vào trong rổ. Nếu bị ngăn lại hắn sẽ mở to mắt cười khanh khách với người ta. Đám hạ nhân thấy thế thì không biết trời trăng gì nữa, cũng chỉ lo cười theo hắn.
Mỗi khi mấy tâm phúc của Uông Vĩnh Chiêu nhìn thấy tiểu công tử thì dù khuôn mặt vạn năm không biểu tình giống hệt chủ tử nhà mình cũng bị hắn chọc đến cười không ngừng.
Uông Vĩnh Chiêu rất là yêu thương Hoài Nhân, so với Hoài Mộ năm đó chỉ có hơn chứ không kém. May mắn Hoài Mộ lúc này bị hai lão sư bắt lấy ngày ngày đọc sách, học hành nên không thể ngày đêm dính lấy cha mẹ vì thế cũng không thể ghen tị với em trai.
Hoài Mộ bị hai vị tiên sinh bắt đi, Hoài Nhân thường xuyên bị Uông Vĩnh Chiêu mang đến tiền viện nên Trương Tiểu Oản lập tức phát hiện mình rảnh rỗi. Hai ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gia-nu/1476732/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.