Liên tiếp mấy ngày, Uông Vĩnh Chiêu đều rất trầm mặc. Hắn luôn nhìn Trương Tiểu Oản, nếu thấy nàng đang cười nhìn hắn thì hắn cũng sẽ hơi nhếch khóe miệng.
Nhưng Trương Tiểu Oản cũng không phải luôn cười, có khi mệt cực kỳ nàng cũng không muốn gượng cười nữa. Ngày hôm nay nàng ngồi ở nhà chính may vá thêu thùa. Uông Vĩnh Chiêu ngồi ở một bên đọc sách lại nghiêng đầu nhìn nàng, thấy nàng nhìn qua cũng không cười với hắn.
Thời khắc này khóe miệng hắn chắc là sẽ lạnh. Ngay sau đó Trương Tiểu Oản buông công việc trong tay, cẩn thận vươn tay tìm được tay hắn. Thấy hắn không nhúc nhích nàng lại cầm lấy tay hắn sau đó nhẹ nhàng hỏi hắn, “Tay của ta có phải rất thô ráp không?”
Uông Vĩnh Chiêu liếc nhìn nàng một cái.
“Nắm tay ngài khiến ngài đau sao?”
“Tay ta cũng thô.” Uông Vĩnh Chiêu lúc này mới lên tiếng, sau đó nhìn nàng một cái rồi mới đứng lên.
Lúc hắn quay lại thì trong tay có thêm một lọ thuốc mỡ. Hắn mở nắp lọ lấy thuốc mỡ màu trắng ra bôi lên tay Trương Tiểu Oản, không nói một lời mà xoa cho nàng. Trương Tiểu Oản cũng không nói chuyện, chỉ lẳng lặng mà nhìn hắn trầm mặc rồi nghĩ có lẽ lâu rồi, sau khi có được “Yêu” của nàng hắn cũng sẽ nhàm chán.
Có được cũng chỉ như thế mà thôi. Hiện giờ nàng đối với hắn tốt một chút, được đến vài phần ân ái thì cho dù đến một ngày hắn chán nàng chắc cũng sẽ nể mặt chút tình nghĩa này mà không bạc đãi nàng.
Dù sao nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gia-nu/1476662/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.