“Mẫu thân đang làm gì thế?” Uông Hoài Thiện lập tức quay lưng vòng tay cong chân khiến Trương Tiểu Oản không khỏi cười lên tiếng.
“Tới, tới……” Uông Hoài Thiện vẫy tay với nàng nói, “Mẫu thân mau đi lên để con cõng ngài vào nhà.”
Trương Tiểu Oản cười đến mắt đều cong lên, “Sao con cõng được?”
“Cõng được, cõng được, ngài mau đi lên đi.” Uông Hoài Thiện thúc giục.
“Chờ sang năm đi, sang năm con cao hơn chút thì ta sẽ cho con cõng.” Trương Tiểu Oản kéo tay hắn để hắn đứng thẳng dậy rồi lại thay hắn sửa sang lại tóc mái rơi xuống và hỏi hắn, “Ai búi tóc cho con thế?”
“Tự con.”
“Rất có khuông có dạng.” Trương Tiểu Oản khen hắn, lại giúp hắn vén tóc ra sau.
“Chải không tốt lắm, lát nữa mẫu thân chải lại cho con nhé!” Uông Hoài Thiện lại lôi kéo Trương Tiểu Oản đi vào cửa lớn, ngửa đầu cười tươi nhìn mẹ mình.
Đi được hai bước hắn lại không nhịn được hỏi lại, “Mẫu thân nhớ con lắm hả?”
“Ừ, nhớ lắm, nhớ kinh lên được.” Trương Tiểu Oản nở nụ cười, nàng hoàn toàn không che giấu được vui mừng. Lúc này là thời điểm nàng thấy hạnh phúc nhất trong khoảng thời gian này.
“Liễu Hồng bái kiến tiểu công tử.”
“Liễu Lục bái kiến tiểu công tử.”
Hai mẹ con vừa vào cửa được vài bước thì có hai giọng nói thanh thúy vang lên trước mặt họ. Liễu Lục và Liễu Hồng đều hành lễ với Uông Hoài Thiện. Uông Hoài Thiện dừng bước, đánh giá các nàng một cái rồi quay đầu lại kinh ngạc hỏi Trương Tiểu Oản, “Đây là hai vị tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gia-nu/1476642/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.