Uông Vĩnh Chiêu nhìn nàng, trong ánh mắt có tức giận dâng lên. Nhưng cảm xúc đó biến mất cũng nhanh, hắn nhìn Trương Tiểu Oản nói với người bên cạnh, “Thêm cơm.”
Có nha hoàn bước nhanh lên, thêm cơm rồi bưng tới.
“Các ngươi đi xuống đi.” Uông Vĩnh Chiêu nói một câu này, khuôn mặt bình tĩnh.
Hắn lại đang thăm dò thái độ của nàng ư? Trương Tiểu Oản nhớ tới lời Thính quản gia nói lấy nhu thắng cương mà bất đắc dĩ cười khổ trong lòng. Nàng cũng muốn nhu, kính cẩn nghe theo. Nhưng nhiều năm nay nàng đã giả vờ kính cẩn nghe theo, chỉ cần ngày qua tốt một chút thì giả vờ cũng chẳng sao.
Nhưng thực tế là có vài thời điểm nếu nàng không cứng rắn thì chỉ có thể mềm yếu để kẻ khác khinh thường.
Nếu nàng không kiên định thì không ai chống lưng cho nàng, không ai bảo vệ mẹ con họ an toàn. Nếu thế bọn họ đã sớm không còn, làm gì còn đợi được tới lúc người ta nói lấy nhu thắng cương.
Trương Tiểu Oản tự giễu mà nhếch khóe miệng cười, ăn xong bát cơm thứ hai. Uông Vĩnh Chiêu cũng không nhanh không chậm mà ăn xong cơm và bắt bẻ, “Ăn cơm không nói chuyện, ngươi chính là phạm vào điều này.”
“Công tử hỏi chuyện thì ta cũng không dám không đáp.” Trương Tiểu Oản nhìn hắn, bình tĩnhnói.
Uông Vĩnh Chiêu lộ ý cười trong mắt nói, “Ngươi có biết cái gì gọi là dịu ngoan hay không?”
Trương Tiểu Oản im lặng rũ mắt.
“Ngươi gọi Hoài Thiện trở về đi, lần này khảo thí hắn sẽ tham gia.”
“Đại công tử, mong ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gia-nu/1476638/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.