Thính quản gia nghe xong chỉ đành quay về bẩm báo, nhưng lần này ông ta không đi tìm phu nhân mà đi tìm Uông Vĩnh Chiêu.
Uông Vĩnh Chiêu nghe xong thì hơi suy tư sau đó gọi Uông Vĩnh An tới cho hắn 5 đồng tiền rồi dặn hắn, “Đi hậu viện gánh nước.”
“Tiền này là sao?” Uông Vĩnh An khó hiểu.
Uông Vĩnh Chiêu thế mà lại cười cười nói, “Thằng nhóc kia đòi 5 đồng một gánh.”
Uông Vĩnh An nhìn đại ca mình, lúc này Uông Vĩnh Chiêu đã thu lại nụ cười, sắc mặt khôi phục bộ dạng lạnh nhạt ngày thường, “Hắn là trẻ con, hiện tại chỉ có thể mặc hắn hoang đường. Ngươi là tiểu thúc của hắn, cứ coi như đưa tiền cho hắn chơi là được.”
Uông Vĩnh An hiểu ý. Đây cũng coi là lần đầu tiên hắn gặp đứa cháu kia, lại biết hắn giỏi bắn cung nên Uông Vĩnh An còn đặc biệt về phòng mình lấy hai mũi tên mang theo coi như quà gặp mặt.
Hắn cũng biết mỗi nam hài đều thích những người anh hùng từng ở trên chiến trường vì thế đã chuẩn bị vài câu thổi phồng bản thân để đứa nhỏ kia yêu thích. Nhưng vừa gõ cửa thì chỉ thấy đứa nhỏ kia nhìn thùng gỗ trong tay hắn sau đó nhìn mặt hắn hỏi: “Ngài có mang tiền tới không?”
Uông Vĩnh An nhìn khuôn mặt không khác đại ca hắn tí nào, đến cả lúc xụ mặt cũng giống nhau thì đành giao tiền sau đó sờ sờ cái mũi đi gánh nước.
Giếng nước kỳ thật không có nhiều, sau khi hắn gánh một gánh, Uông Hoài Thiện nhìn đáy nước buồn bực nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gia-nu/1476614/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.