“Thê tử của thúc ấy không có người nhà sao? Thật là đáng thương.” Tiểu Lão Hổ thương hại nói.
Trương Tiểu Oản không nhịn được cười ôm hắn vào lòng, nhân thể nói với hắn một chút chuyện về những gia đình đáng thương.
Cho dù đứa con trai này của nàng trời sinh tính tình thô bạo nàng cũng muốn tận lực dạy hắn lòng dạ rộng lớn, nhân sinh trăm sắc thái, trên đời này có rất nhiều người khác nhau. Về sau hắn phải thông minh đối kháng với những người lợi hại hơn hắn nhưng cũng không thể khinh thường những người nhỏ yếu, giống như lúc hắn còn chưa mạnh mẽ bị những kẻ khác bắt nạt vậy.
Có lẽ nàng không dạy được nhiều nhưng có thể dạy bao nhiêu thì dạy bấy nhiêu. Nàng cũng không phải muốn dạy hắn trở thành quá mức thiện lương mà chỉ muốn hắn biết đôi khi cho người khác một con đường cũng là cho mình một con đường. Nàng không thể canh giữ bên cạnh tiểu nam tử hán của nàng của đời nên đành phải tận lực giáo dục hắn một ít đạo lý giúp con đường của hắn thông thuận hơn.
Rốt cuộc đây cũng xuất phát từ sự ích kỷ của nàng.
*******
Mùa đông ở kinh giao này lạnh hơn ở phía nam của bọn họ một chút. Mắt nhìn thời tiết càng ngày càng lạnh hơn, bên ngoài cũng không thể đi lại.
May mà trước đó Trương Tiểu Oản đã chuẩn bị, dầu trong nhà cần dùng đã đươc Trương Tiểu Oản dùng xe đẩy ta kéo về lúc mới vào đông. Đến củi lửa nàng cũng mua hơn hai mươi gánh từ những người trong thôn. Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gia-nu/1476601/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.