Qua mấy ngày Trương Tiểu Oản đã xác định mình có thai.
Một lần đã trúng, mặc kệ đứa nhỏ này đến một cách vớ vẩn nhưng nàng cũng hạ quyết tâm không cần nó. Nàng cảm thấy mình không ngu xuẩn, cũng không cảm thấy nàng sinh đứa nhỏ ra thì nàng và đứa nhỏ sẽ được người ta coi trọng thêm chút nào.
Uông gia khẳng định muốn giúp Uông Đại Lang cưới người khác. Mà thân phận sau khi cưới của người kia cũng không kém chính thê bị đuổi đến nông thôn như nàng mấy phần. Có lẽ người đó chính là vị Vân biểu muội ốm yếu mà Uông Đại Lang thích. Nàng có nghe Ngô lão thẩm trộm nói với nàng một lần. Nhưng người đó cũng có thể là con gái một nhà môn đăng hộ đối. Bọn họ sẽ sinh con, đứa bé kia sẽ được người ta thích hơn đứa con mà một kẻ xuất thân bần nông như nàng sinh ra.
Tâm tính con người đều có thiên vị, Trương Tiểu Oản không cảm thấy những kẻ từng khinh thường nàng sẽ thiên vị đứa con nàng sinh ra.
Hơn nữa kiếp trước Trương Tiểu Oản không được cha mẹ yêu, bị ném ở nông thôn nên nàng hiểu đối với một đứa trẻ không được cha mẹ yêu thương thì việc này không công bằng đến mức nào. Mặc kệ hắn có khiến người trong nhà thích hay không, với người làm mẹ như nàng mà nói thì nàng cũng không xác định mình có thể kiên cường đến cuối cùng ở cái thế giới lạ lẫm này hay không. Nếu ngày nào đó nàng không chống nổi nữa, hỏng rồi thì đứa nhỏ này không có mẹ chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gia-nu/1476584/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.