An Khê hít một hơi dài chuẩn bị quay sang nghênh chiến.
Cô bé vừa lấy giọng gọi lớn vừa quay người: “Đoàn Cao...”
Nhưng khi quay sang nhìn thấy Tinh Nhật thì cô bé bỗng không gọi tiếp tên cậu bé được nữa.
Trước mặt An Khê là một cậu trai cao lớn, ăn mặc âu phục chỉnh tề, mang giày Tây sáng loáng, đầu tóc còn chải keo mướt rượt.
An Khê chớp chớp mắt nhìn hắn đang mỉm cười chậm rãi bước lại chỗ mình đứng rồi chìa ra chùm bóng bay thật lớn có nhiều màu sắc trông rất sinh động.
“Tặng cho em.” - Tinh Nhật mỉm cười nói.
An Khê không tin vào mắt mình cho nên đưa cặp mắt nghi ngờ nhìn hắn,dò xéti: “Tinh Nhật, anh lại ủ mưu gì đây?”
Tinh Nhật bĩu môi lên giọng đáp: “Anh phải nói rõ là do mẹ anh bắt anh cầm đến tặng cho em để em vui vẻ mà đừng khóc trong đám cưới của dì Hạ Lê chứ anh nào muốn tặng cho cái đứa không hiểu chuyện như em.”
An Khê nửa phút trước còn nhìn Tinh Nhật giống như hoàng tử từ trong câu chuyện bước ra nhưng nửa phút sau thì thấy anh ta không khác gì Sọ Dừa, vừa xấu vừa bẩn. Cho nên An Khê liền lên tiếng đáp trả: “Người gì mà đã lên cấp hai rồi vẫn chưa chịu biến hình thành hoàng tử, cứ thích ở trong cái sọ dừa dọa người khác.”
Bị con nhóc nói tiếng Việt chưa rành đòi ví mình với cổ tích Việt Nam thì Tinh Nhật tức lắm. Cậu bé liền lên giọng mắng lại: “Nhóc con, biết gì mà nói hả? Em có phải công chúa đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gi-do-oi-chung-ta-la-vo-chong-ha/1502987/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.