🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ông Daniel không nói nên lời mà chỉ nhăn mặt ú ớ. Bà Laura sợ hãi nhấc điện thoại gọi cho Pierre cầu cứu: “Con à, không xong rồi. Ba của Iris đang bị thương. Mau lên phòng mẹ đi.”

Điện thoại vừa cúp thì Pierre và Bảo Vy cùng Iris liền tức tốc chạy lên xem tình hình thế nào.

Một màn gây cấn trong phòng khiến ba người họ giật mình. Iris là người kinh hãi nhất. Cô không biết ba mẹ mình tại sao lại đối với nhau như vậy? Cô sợ hãi tái xanh mặt ngất đi tại chỗ. Cũng may, bên cạnh cô còn có Bảo Vy đỡ cô nằm xuống ghế sofa ở trong phòng. Còn Pierre thì nhanh chóng tiến hành xử lý và may vết thương cho ông Daniel. Bà Laura thở dài đem tấm drap mới đến thay cho tấm drap trải giường dính máu. Có Pierre ở đây thì bà cũng an tâm phần nào. “Lúc nãy chị định đánh nhẹ, ai ngờ đầu ông ta dễ vỡ như vậy. Đụng tí đã tét ra. Thật là báo hại mà! Làm người ta lo phát khiếp” - Bà Laura chậc lưỡi lắc đầu nghĩ thầm

Sau một hồi khâu khâu vá vá, Pierre đặt ông nằm xuống giường rồi ân cần nói: “Vết thương ở đầu của ba, con đã may lại nhưng để an toàn ba nên đi chụp hình não lại cho chắc. Sáng mai con sẽ đăng ký hẹn với bệnh viện rồi đưa ba đi.”

Ông Daniel chỉ ú ớ vài câu rồi nhắm mắt lại ngủ.

Một lúc sau khi được Bảo Vy tiêm Naloxone* thì Iris cũng tỉnh lại. Pierre cầm tay cô, khẽ hỏi: “Iris, em không sao chứ?”

Iris luôn miệng gọi:

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gi-do-oi-chung-ta-la-vo-chong-ha/1502984/chuong-265.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bạn Gì Đó Ơi, Chúng Ta Là Vợ Chồng Hả?
Chương 265:(XXII). Montpellier (9)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.