Phan Lục Kha lắc đầu nói: “Hai thằng nhóc đó rất bám mẹ cho nên bảo mẫu hay bà nội bà ngoại chỉ chăm nó khi Bảo Hân bận việc thôi. Còn tụi nó mà phát hiện ra mẹ rảnh tay là chạy đến ngay.”
“Đó, nhìn xem, coi hai đứa nó chạy nhanh chưa kìa.” - Phan Lục Kha nói xong liền đưa tay chỉ về hướng của hai cậu nhóc nhà mình.
Ai nấy đều hướng mắt nhìn sang hai đứa bé sinh đôi giống nhau như hai giọt nước mang hai cái tên đáng yêu là Phan Lục Khang và Phan Lục Khanh. Càng lớn hai cậu nhóc nhìn càng giống bố. Tóc vàng hoa và da trắng nõn, khác hoàn toàn với lúc mới sinh. Lúc đó hai đứa nhóc lại trông giống mẹ nhiều hơn.
“Có con sinh đôi tuy cực nhưng niềm vui cũng gấp đôi. Tôi cũng rất mong có một đôi song sinh giống cậu đó.” - Pierre nhìn hai cậu nhóc con của Phan Lục Kha thì liền cảm thán.
Nghe Pierre nói vậy, Phan Lục Kha cũng cười nói: “Nhanh thật! Mới mùa hè năm trước cậu còn nói không muốn nghĩ đến chuyện kết hôn chỉ muốn một lòng nuôi dạy David nên người. Thật không ngờ, năm nay chúng tôi lại được tham gia hôn lễ của cậu, lại còn hay tin vợ cậu mang thai nữa. Đúng là không ngờ mà!”
Pierre cười cười gật đầu nói: “Đúng là cuộc đời khó đoán. Năm ngoái sau khi tham dự tiệc đầy năm của con cậu xong tôi lái xe về bệnh viện vì có hẹn với bệnh nhân. Không ngờ giữa đường gặp được Iris.”
Cả đám đàn ông đứng xung quanh Pierre, say sưa nghe anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gi-do-oi-chung-ta-la-vo-chong-ha/1502973/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.