Bà càng làm việc càng phát đạt bao nhiêu thì đứa con gái nhỏ càng cô đơn bấy nhiêu. Những lúc buồn bã con bé hay gọi cho ba của mình nhưng ông đã có gia đình mới và không mảy may đoái hoài đến sự tồn tại của cô. Sự thiếu hụt trong tình cảm này khiến cô hay có những suy nghĩ kỳ quái, kiếm mọi người để mua vui. Vì cô đã tự hứa rằng nhất định phải tìm cho được người đàn ông tốt giữa biển người tầm thường. Những lúc như vậy, mẹ cô lại nói rằng: “Đàn ông tốt chết hết rồi, những người còn sống, người nào cũng như nhau thôi. Con đừng phí sức nữa.”
“Nanny, mẹ con đâu?” - Cô gái nhỏ khẽ cất tiếng hỏi.
Người phụ nữ phốp pháp cẩn thận nói: “Bà chủ đi công tác châu Âu rồi, tuần sau mới về.”
Cô gái tỏ vẻ không vui, phụng phịu gật đầu mà đôi mắt buồn thiu. Đây không phải vài trăm lần đầu mà mẹ đi công tác xa bỏ cô ở nhà một mình nhưng cô vẫn thấy trống trải trong lòng. Cô biết mẹ cô tài giỏi, mẹ cô là nữ cường nhân trong truyền thuyết, là siêu nhân gánh cả bầu trời của đàn ông. Cô hiểu và thông cảm cho mẹ cũng rất thương yêu mẹ nhưng mà sự trống vắng này có ai hiểu cho cô không.
Nhìn thấy cô chủ nhỏ xị mặt, bà Amanda liền lên tiếng: “Con hãy lên lầu nghỉ ngơi, bà chủ dạo này mới mở thêm chi nhánh bên châu Âu nên hơi bận. Ít nữa mọi chuyện ổn thỏa sẽ ở bên cô nhiều hơn”
Cô gái tỏ vẻ thấu hiểu nhưng đáy mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gi-do-oi-chung-ta-la-vo-chong-ha/1502900/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.