Từ lúc khỏi bệnh, Phan Lục Kha lại bắt đầu lại công việc của mình. Người cuồng công việc như anh không bao giờ chịu bỏ lỡ công việc của mình. Nếu nói việc một người đứng đầu công ty, nắm trong tay miếng cơm của hàng trăm ngàn nhân viên như anh mà chịu vì người phụ nữ nào đó hủy họp, bỏ họp hay hủy lịch làm việc là chuyện không thể. Không bao giờ xảy ra.
Khoan nói đến khoản hẹn hò trai gái, chỉ riêng về nhà ăn cơm tối thôi với anh cũng là hiếm khi. Bà Hồng lúc nào cũng than vắn thở dài chuyện này. Bà lo anh lại đổ bệnh thì nguy, mặc dù khi anh đi làm thì ba anh gần như có thể an hưởng tuổi già nhưng mà con trai lớn cả ngày không nói chuyện trai gái thì có ba mẹ nào không lo? Trước đây với Ưng Túc bà cũng lo lắng rồi ép anh cưới Bảo Vy nhưng mà với Phan Lục Kha thì bà không biết mẫu con gái anh thích là kiểu gì thì sao mà ép.
Mặc dù An Khê luôn ở bên tai bà nheo nhẽo rằng bác Hai thích dì Út của nó. Mỗi khi gặp dì Út thì bác Hai luôn cười nhưng mà tuổi tác của Bảo Hân so với Lục Kha là vấn đề đáng nói. Giới trẻ thường hay nói “tình yêu không phân biệt tuổi tác” nhưng thử nghĩ mà xem, cách nhau chục tuổi liệu có thể hiểu được nhau hay không? Rồi nếu cãi vả gây đổ vỡ thì sẽ ảnh hưởng đến quan hệ với gia đình Bảo Vy. Mặc dù gia đình bà mang ơn Bảo Hân nhưng cũng không vì vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gi-do-oi-chung-ta-la-vo-chong-ha/1502865/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.