Vài hôm sau Hạ Lê cũng không gặp lại Lương Giang nữa. Cuộc sống lại trở về với quỹ đạo cũ vốn có của nó. Đôi lúc cô thấy nhớ anh nhưng cũng không gọi bởi vì lỡ gọi vào lúc người ta ở cạnh bạn gái thì có phải tự chuốc phiền não cho bản thân hay không? Nghĩ vậy Hạ Lê tự thấy lòng chua lắm, không phải cô không có cảm giác mà là dù có nhiều cảm giác hơn nữa thì cũng không làm được gì. Cuộc sống mà, cái mới rồi sẽ phủ định cái cũ. Ngày hôm nay sẽ che lấp những ngày xa xưa và hiện tại sẽ che lấp quá khứ.
Ừ thì Lương Giang từng nói muốn ở cạnh cô, muốn kết hôn với cô nhưng bây giờ cô đã là người cũ của anh. Mà người cũ thì không có quá nhiều quyền bao gồm cả quyền hẹn gặp. Nghĩ đến đây, lòng Hạ Lê cảm thấy tê tái lắm nhưng cũng đành chịu. Cô vẫn phải sống, vẫn phải vui vẻ và vẫn phải chấp nhận những chuyện không như ý.
Vào một ngày, cách đêm đó không lâu, Hạ Lê nhớ rõ đó là một ngày mùa hạ nhiều mưa. Cô tan làm muộn với cơ thể mệt đứ đừ. Cầm chiếc dù trong tay, cô bước xuống những bậc thềm của cổng bệnh viện chuẩn bị đi qua nhà để xe thì bất ngờ nhìn thấy một chiếc xe lao nhanh qua trước mặt cô. Hạ Lê chết đứ đừ khi nhìn thấy cô gái bên trong xe đang vui vẻ đút thức ăn cho Lương Giang. Chính là cô gái hôm trước.
Hạ Lê biết đó là cô gái ở bên cạnh Lương Giang trước giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gi-do-oi-chung-ta-la-vo-chong-ha/1502847/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.