Lối vào khu biệt thự phải đi qua một hàng rào an ninh, gửi giấy tờ và đăng ký họ tên trước khi vào gặp dân cư sống trong khu này. Ưng Túc đã đến và đăng ký nhiều lần nhưng Charley đều không gặp anh. Ưng Túc không bỏ cuộc, anh quyết định lẻn vào. Anh đi đường vòng từ khu rừng rồi lại trèo qua thanh chắn cao ngất để vào khu vực khu dân cư này. Anh nhớ lúc đó tay anh đã bị kẽm gai quẹt một đường dài chảy đầy máu nhưng anh mặc kệ. Chỉ chăm chăm hướng về ngôi nhà của Charley. Phía cổng nhà Charley cũng có bảo vệ, Ưng Túc không thể nào đường đường chính chính gọi cửa bước vào cho nên anh lại lần nữa trèo tường.
Sau khi đột nhập vào căn biệt thự của Charley, Ưng Túc liền nhìn quanh tứ phía rồi đi lên phòng ngủ trên tầng hai tìm cô. Có vẻ như trong nhà không có ai. Anh lại kiên nhẫn ngồi đợi. Lúc này anh mới phát hiện tay mình rướm nhiều máu cho nên anh vào nhà vệ sinh rửa vết thương.
Lúc bước ra ngoài, cảnh tượng mà anh nhìn thấy khiến anh suốt đời không quên. Cũng chính giây phút này, anh biết bản thân mình không yêu Charley như mình nghĩ. Cảm giác không phải là đau đớn mất mát nhói tim như khi mất Bảo Vy mà lại chính là khinh bỉ và ghê tởm. Từ lúc quen Charley, tất cả mọi thứ với anh là mù mờ, duy chỉ có lúc này... Một cú đau nện xuống khiến người ta thông suốt đến lạ.
Trước mắt Ưng Túc, người bạn gái đầu tiên của anh, người anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gi-do-oi-chung-ta-la-vo-chong-ha/1502780/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.