Ưng Túc ngồi đợi bên ngoài suốt mấy tiếng đồng hồ không chịu rời khỏi khu vực chờ. Lương Giang thấy “sếp bự” của anh không ăn không uống cứ ngồi như pho tượng thì đau lòng lắm. Anh chạy đi mua bánh mì và nước đưa cho sếp. Anh không trách sếp đánh mình mà chỉ trách bản thân mình đi theo sếp bấy lâu mà không học được cách ra tay “tàn nhẫn tuyệt tình”. Anh trách bản thân mình quá mềm yếu với Linda nên để cô ta nấn ná lại Los Angeles làm hỏng kế hoạch tán gái của sếp.
“Hic... tất cả là lỗi của mình. Nếu đời này sếp không lấy được vợ thì hậu quả này ai gánh nổi.” - Nghĩ đến đây mặt Lương Giang lại như đưa đám, anh tìm một góc trốn vào lau nước mắt. Tình cờ lại bị Hạ Lê bắt gặp. Sau vài lời chào hỏi, hai người cảm thấy đối phương rất thú vị rồi kết bạn với nhau trao đổi số điện thoại và kết nối trên mạng.
Lúc cửa phòng phẫu thuật mở ra, Bảo Vy và đoàn bác sĩ bước ra. Cô nhìn thấy Ưng Túc mệt mỏi ngồi ôm trán. Khi thấy cô, hắn ngẩng mặt lên, đôi mắt thâm quầng. “Hắn vì nhân tình nhỏ của mình mà mất ăn mất ngủ sao?” - Bảo Vy nhìn qua Ưng Túc một lượt rồi chua chát nghĩ. Nhìn thấy Bảo Vy, gương mặt Ưng Túc liền giãn ra, nụ cười liền xuất hiện trên gương mặt nhợt nhạt. Pierre ra hiệu cho cô đến nói chuyện với người nhà bệnh nhân.
Bảo Vy bước lại gần Ưng Túc, nhàn nhạt nói ra tình hình của bệnh nhân một cách chuyên nghiệp nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gi-do-oi-chung-ta-la-vo-chong-ha/1502768/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.