“Ưng Túc thiếu gia, anh thật không thể phá lệ vì em sao? Nếu không vì cuộc sống túng bách trước đây thì em cũng không làm như vậy. Anh biết là em yêu anh, thực sự rất yêu anh.”
Ưng Túc lúc đó nằm cạnh cô, khói thuốc từ điếu xì gà hạng sang liên tục được phả ra, giọng anh đều đều không cảm xúc.
“Tôi xưa nay làm việc không bao giờ phá lệ, càng không vì phụ nữ mà phá bỏ nguyên tắc của mình. Chuyện này nếu đồn ra bên ngoài, em nghĩ tôi còn chỗ đứng sao?”
Ngọc Mi lúc đó vì không cam tâm mà khóc, vì đau lòng mà khóc. Cô đã cầu xin Ưng Túc cho cô được ở bên cạnh anh nhưng Ưng Túc cứ lạnh lẽo mà trả lời:
“Mỗi lần như thế này, giá do em định. Em muốn bao nhiêu thì ghi vào chi phiếu bấy nhiêu. Chúng ta không ràng buộc nhau, em có thể đi khách để kiếm thêm. Như vậy không tốt sao?”
Ngọc Mi không tin những lời mình nghe được, cô liên tục lắc đầu phủ nhận. Trong mắt anh, cô chỉ là gái gọi cao cấp không hơn không kém nhưng trong lòng cô anh là thần tượng là ước mơ là khát khao chạm tới của cô trong đời.
“Ưng Túc, anh không tin em sao? Ngoài trừ lần đó, em chưa từng với bất kỳ người nào cả. Em không cần tiền, em cũng không cần anh bao nuôi, em chỉ muốn chúng ta bắt đầu mối quan hệ tình cảm bình thường mà thôi. Có được không?”
Ưng Túc đưa tay gạt tàn thuốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gi-do-oi-chung-ta-la-vo-chong-ha/1502749/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.