Tựa hồ bị ánh mắttràn ngập châm biếm, thương hại, khinh bỉ của giai nhân tuyệt sắc trướcmắt làm cho kích thích. Trên mặt Lâm Thịnh Khai hiện vẻ xấu hổ, lập tứcmặc kệ tất cả vươn tay ra toan bắt lấy Điềm Nhi, nhưng bàn tay vươn racòn chưa kịp chạm đến bất luận một luồng da thịt nào trên người giainhân, cả người Lâm Thịnh Khai liền kêu thảm một tiếng, một thanh đoảnkiếm thanh đồng sáng chói cắm phập lên lưng chừng cánh tay hắn, vài namtử mặc thường phục nhanh chóng lướt tới, chính là ngự tiền thị vệ cảitrang. Thấy chảy máu, Lâm Thịnh Khai kia kêu thảm thiết như bị heo bịthọc tiết, hai tên tùy tùng sau lưng cũng không ngờ tới sự tình lại biến thành như vậy, một đám không khỏi ngu người.
“Ai, là ai ám toánta.” Lâm Thịnh Khai mắt đỏ ngầu tuần tra một vòng, cuối cùng dừng lạitrên người bốn năm thị vệ bên cạnh Điềm Nhi, nhìn ống tay áo chỉ trongnửa khắc bị nhuộm đỏ, hắn không khỏi càng sợ hãi, rống to nói: “Là cácngươi!! Chúng bay đâu, bắt bọn chúng lại cho tiểu gia.” Lâm Thịnh Khainổi giận gầm lên một tiếng: “Ta phải đem tứ chi của bọn chúng chặt xuống cho chó ăn.”
Nhưng mà, mấy tên hầu Lâm Thịnh Khai mang tới kiasao có thể là đối thủ của nhóm ngự tiền thị vệ, không cần đến hai ngườitất cả đã bị quật ngã đầy đất, đặc biệt Lâm Thịnh Khai bị đánh thành cái đầu heo, lăn lóc trên đất kêu cha gọi mẹ thảm thiết.
“Bọn baychết chắc rồi, bọn bay chết chắc rồi a! Chế tạo Tô Châu Trần đại nhân là anh rể của tiểu gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ghi-chep-cuoc-song-hanh-phuc-o-trieu-thanh/1297549/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.