“Nữ tử mang thaithời kỳ đầu, không nên làm chuyện phòng the mãnh liệt quá mức...” NhìnHứa thái y vẻ mặt nghiêm nghị đứng trước mặt mình, Điềm Nhi đỏ bừng cảmặt mày, xấu hổ muốn chết, hận không tìm được một cái lỗ để chui vào.
“Khụ khụ, làm phiền thái y rồi!” Điềm Nhi không đợi ông ta tiếp tục lải nhải dông dài, vội trưng ra bộ mặt đỏ như trái gấc chín, nói: “Truy Nguyệt,còn không mau đi theo thái y lấy thuốc.”
Thật vất vả mới lùa được người đi, Điềm Nhi nằm trên giường bỗng nhiên thở dài một tiếng aithán, nhích nhích người, lập tức chui tọt vào trong chăn. Trước mặt baonhiêu người như thế, nàng không muốn sống a, đều do Dận Chân xấu xa kia, hận chết hắn hừ!
“Chủ tử!” Phỉ Thúy ở cạnh vậy mà cả người lộ vẻ hưng phấn cực kỳ, còn kém hai mắt lóe sáng lên thôi, nàng cao giọngnói: “Ngài lại mang thai rồi, đây là thiên đại hảo sự a, nếu Vương giabiết được chắc chắn rất mừng.”
Điềm Nhi làm sao không biết? Nhưng tại sao mất hứng? Chỉ vì hễ nghĩ đến chuyện hai người “vận động quámạnh” thiếu chút nữa gây thương tổn đến đứa bé, là nàng hối hận quả muốn đập đầu vô tường cho rầu.
Đại khái nhìn thấu được rối rắm củaĐiềm Nhi, Phỉ Thúy không khỏi khẽ cười an ủi: “Chủ tử yên tâm đi, khôngphải thái y đã nói sao, đứa bé không có chuyện gì, uống chút thuốc anthai là tốt rồi, ngài không cần lo lắng.”
Điềm Nhi nghe vậy cả mặt càng thêm đỏ bừng, trốn trong chăn vặn vẹo hai cái chính là không chịu chui ra nữa.
Dận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ghi-chep-cuoc-song-hanh-phuc-o-trieu-thanh/1297529/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.