Phúc tấn của hắn nói trong lòng nàng vui sướng?
Chẳng biết tại sao sau khi nghe xong những lời này, Dận Chân cảm giác một góc nào đó trong lòng mình có hơi mềm đi một chút.
Lắc đầu, hắn chậm rãi đi đến bên giường.
Điềm Nhi lanh lợi đứng lên, bắt đầu cởi đồ cho hắn.
Nhìn tiểu cô nương còn chưa cao tới ngực hắn, Dận Chân đột nhiên hỏi: “Gả cho gia, nàng rất cao hứng sao?”
Điềm Nhi hơi ngây ra một chút, lập tức điên cuồng gật đầu như gà con mổ thóc.
Buồn cười, lấy gia thế của nàng có thể gả cho hoàng tử bối lặc, đó là tổ tiên có linh thiêng a! Tại sao phải mất hứng?
Bản tính của Tứ A Ca Dận Chân vốn là người đa nghi lãnh khốc, ghét nhất làngười khác nói dối hắn, cho dù là một câu, nếu để cho hắn nhìn ra được,thì người đó sẽ được ghi nợ trong lòng hắn, mặc dù lúc ấy sẽ không pháttác, ngày sau cũng sẽ lôi ra tính sổ.
Nhưng mà, giờ phút này, hắn nhìn kỹ vị phúc tấn tân nhiệm của mình, không cách nào phân biệt được nàng nói thật hay giả.
Cho nên sau khi thoáng trầm ngâm, hắn bèn nói thế này: “Nàng là phúc tấn thứ tư mà gia lấy.”
Đôi mắt đen của Dận Chân hơi lóe ra ánh sắc lạnh, bén nhọn lại khắc nghiệtnhìn chằm chằm tiểu cô nương trước mắt, như muốn xuyên thấu qua làn dacủa khuôn mặt xinh đẹp kia, nhìn rõ xem phía sau đó chất chứa thứ gì.
“Thiếp thân biết a!” Điềm Nhi gật cái đầu nhỏ, tỏ vẻ chán chường hiểu được thân phận vợ kế của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ghi-chep-cuoc-song-hanh-phuc-o-trieu-thanh/1297450/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.