Mặt Tiêu Ngọc Châu đỏ bừng lên, đôi mắt hoa đào nhìn xuống, kiều diễm đến mức ngay cả hoa đào tháng ba cũng không sánh bằng. Chỉ trong nháy mắt, mắt Tiêu Ngọc Linh nhìn đến choáng váng. Sau khi phục hồi tinh thần lại, ý cười bên khoé miệng liền phai nhạt.
Nàng ta buông tay Tiêu Ngọc Châu, quay đầu lại nhìn về phía Tiêu Ngọc Phân tam phòng. Thấy nàng ta liếc nhìn bọn họ cũng không tiếp lời, chỉ để ý nhìn phía trong phòng lão thái quân, trong lòng thầm cười nhạo.
“Nghe nói đại bá làm chủ định thông gia cho tỷ?” Thấy Tiêu Ngọc Phân chỉ chăm chăm nhìn bên trong, Tiêu Ngọc Linh cũng nhớ đến tỷ ruột được lão thái quân truyền vào trong trước một bước, ngữ khí liền nhạt đi đôi chút.
Thấy các nàng đều nhìn vào trong phòng, Tiêu Ngọc Châu cũng liếc nhìn, gật đầu rồi mở miệng: “Đây là…”
“Lão thái quân bảo nhị tỷ vào trước.” Tiêu Ngọc Linh nhỏ hơn tỷ tỷ ruột Tiêu Như Thiền một tuổi, sang năm là cập kê. Tuy nàng và tỷ ruột là cùng một mẫu thân, nhưng tỷ tỷ có mối hôn sự quá tốt, ngay cả ở khắp châu Hoài An cũng hiếm thấy có việc như vậy, trong lòng không tránh khỏi ghen tị. Xưa nay lão thái quân coi trọng tỷ ruột, lần này gọi đi vào, cũng không biết lén lút nói chuyện gì ngạc nhiên. Ngẫm lại liền cảm thấy không đáng để nói với Tiêu Ngọc Châu trước mắt. Chẳng qua chỉ gả cho con trai của quan huyện thất phẩm, nghe mẫu thân nói là tú tài mấy năm liền không thi đỗ, tiền đồ chẳng đến đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ghi-chep-cuoc-song-hang-ngay-cua-dich-phu-nhan/273992/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.