Sáng tinh mơ, Chân Mỹ Lệ nằm trên giường ngu ngơ. Căn phòng này, cái giường này, cái mền này, chắc chắn không phải là ở ký túc xá rồi…… Cho nên, Cô đang ở đâu vậy?
Chân Mỹ Lệ nắm tóc cố gắng nhờ lại, cuối cùng cũng không nhớ ra được cái gì hết.
Chân Mỹ Lệ chỉ nhớ rõ sau khi hai người Phương Lâm và Điền Hân rời đi, cô mới xông ra khỏi nhà, nhưng điều cô nhớ cuối cùng là cô đang ở trong quán bar uống ly rượu đầu tiên, sau đó, cô không nhớ gì nữa. Đúng là kỳ cục quá mà, sao cô lại nhất thời xúc động chạy tới quán bar uống rượu được chứ, đúng là không có lý trí!
Có phải hay không…… Cô bỗng nhiên có một cái ý nghĩ không tốt, Chân Mỹ Lệ kiểm tra quần áo, này……
Cửa bị gõ hai cái, “Chức chưa? Tôi vào đó!”
“Không được!”
Nhưng mà đã chậm, Lư Nhất Bạch đã mở cửa bước vào.
Lư Nhất Bạch ngồi ở trên giường, kéo chăn trên đầu Chân Mỹ Lệ xuống, quan tâm hỏi, “Sao lại che mặt đi? Tối hôm qua không ngủ ngon sao?”
Mặt mày Chân Mỹ Lệ trắng bệch, ngơ ngác nhìn Lư Nhất Bạch, cứng ngắc hỏi “Ừm …… Chúng ta……”
Lư Nhất Bạch đang tươi cười lập tức biến mất không còn gì hết, anh biết ngay mà, cô gái này có một cái tính xấu là cái gì cũng không nhớ rõ. Anh xoa đầu Chân Mỹ Lệ, bình tĩnh nói, “Cô tưởng tượng cái gì vậy, tôi sao có thể làm bậy với một người đang say xỉn được chứ”.
Anh đứng dậy đi ra cửa, liếc nhìn Chân Mỹ Lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-xac-chet-vung-day-ve-sau/1803361/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.