Chân Mỹ Lệ chính là chạy trốn, cô tựa đầu bên cửa sổ xe buýt, ngơ ngác nhìn bên ngoài mọi người đi qua lại.
Hình như cô gặp lại người quen rồi, tiểu béo đã trở lại.
Chân Mỹ Lệ có chút mông lung, tiểu béo đã tìm được cô, hơn nữa còn cảm thấy cô chính là Trịnh Dĩnh. Nhưng mà, làm sao tiểu béo lại tin rằng người chết có thể sống lại nhỉ? Chân Mỹ Lệ gãi gãi đầu, ôi ~~~~~
Hay là vốn dĩ tiểu béo không biết cô đã chết!
Hèn gì, hèn gì tiểu béo không cảm thấy kỳ lạ.
Chân Mỹ Lệ bụm mặt, cô khóc mất, làm sao bây giờ, thân phận của cô sắp bị phát hiện rồi, cô sắp phải xuống địa ngục rồi, cô không muốn xuống địa ngục đâu!
Cả đường Chân Mỹ Lệ ủ rũ như mèo cụp đuôi, vừa về tới ký túc xá liền vùi đầu vào ổ chăn, cô đã hạ quyết tâm rồi, dù có đánh chết cô cũng không thừa nhận, cũng chỉ có thể làm như vậy mà thôi!
“Này là kết bạn online sao? Thế nào, APP này có ổn không?” Vương Tiểu Bối từ trên giường dò đầu khỏi mép giường nhìn Lương Tĩnh.
Lương Tĩnh cắn một lát khoai tây, hàm hồ nói “Sử dụng qua một lần, giọng nam sinh siêu hay luôn”.
“Ô ô ô, giới thiệu cho mình với! Mình là một người cuồng giọng nói đó!” Vương Tiểu Bối lập tức nhảy xuống giường dưới.
“Cái này không đáng tin đâu, coi chừng bị lừa nha, cậu muốn nghe âm thanh đó thì có gì đâu mà khó, trên X á, bạn trai online có nhiều lắm. Lương Tĩnh lại cầm một lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-xac-chet-vung-day-ve-sau/155407/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.