Là cô cưỡng hôn tôi.
Viên Tịch nghe xong bất giác bật cười như vừa trúng được một hố vàng vậy. Cô thật sự không thể hiểu nổi, là anh ta quá ngạo mạn cho rằng mình nói dối giỏi hay anh ta không biết cách nói dối đây.
Yến Huân ngồi bên cạnh nhăn mày, để cô cười lớn xong, Viên Tịch quay sang nhìn anh ta, giọng điệu vô cùng châm biếm.
- Yến Huân, hình như não anh dạo gần đây có vấn đề rồi phải không ?
- Vấn đề đó cũng là do cô gây ra.
Viên Tịch lập tức im bặt, nhìn dáng vẻ nghiêm túc không còn nghiêm túc hơn của anh ta, cô hơi run người, ánh mắt Yến Huân nhìn chằm chằm vào cô, mồ hôi đột nhiên đổ ra ở trán mà bản thân cũng không hay.
- Anh...
- Cô muốn nghe tường tận về cái ngày hôm đó không ? Tôi sẽ tự sự lại cho cô nghe không sót một chi tiết nào.
Lần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng lưu manh của Yến Huân, cô nuốt nước bọt, trong ánh mắt có chút sợ hãi, đưa mắt nhìn về tài xế đang ung dung lái xe, anh ta dường như không quan tâm đến Viên Tịch, chỉ tập trung vào công việc của mình.
Yến Huân càng ghé sát, Viên Tịch càng lùi ra xa, lưng chạm đến cánh cửa, bàn tay mới run run đẩy nhẹ anh ta cách xa mình.
- Có gì thì nói, đừng hành động như vậy.
- Ngày hôm đó cô không có như vậy, leo lên người tôi, ôm lấy thắt lưng tôi, còn...
Nghe được vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-trum-truong-that-loi-hai/2896163/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.