Kết thúc buổi học, Viên Tịch tự mình đi đến một con phố nhỏ trong góc thành phố, nơi đây náo nhiệt, ồn ào nhưng lại khá chật chội, mọi người sống trong này không khác gì nông thôn, quy tắc chẳng có, luật lệ không, ai muốn làm gì thì làm.
Mặc kệ cho những người ở đây kì quái thế nào, người cô cần tìm là một người đàn ông lai Á - Âu, tóc màu bạch kim dáng người cao ráo, làn da trắng và gần 40 tuổi. Chính ông ta đã lừa tiền cô.
Đi qua một đám người đang chơi cờ, Viên Tịch không để ý lắm, bởi những người đàn ông kia toàn là tóc đen, vài cọng bạch kim cũng không có. Nhưng rồi một giọng nói trầm lơ lớ vang lên ngay bên cạnh, Viên Tịch quay người, cười nhạt.
Không ngờ ông ta đã nhuộm tóc, làn da trắng cũng được tăng thêm vài phần đẹp đẽ.
- No... no sao có thể như vậy được, trời ơi... Năm nay là năm tam tai của tôi sao ?
- Không phải đâu, tam tai là cái gì ? Tứ tai, ngũ tai, lục tai mới đáng sợ đó. Ông gặp tôi thì chết chắc rồi.
Ánh mắt Viên Tịch nhìn ông ta như muốn ăn tươi nuốt sống ông ấy, hàm răng nghiến lại ken két, giọng nói lạnh đến mức ông ta đứng cách đó khá xa cũng cảm nhận được.
Vincent nhìn thấy dáng người nhỏ nhắn của cô qua đám đông, ánh mắt màu xanh dương chợt trợn tròn, cả người như bị trái đất hút chặt, đôi chân dính vào nền đất không thể nhấc lên. Nộ khí của Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-trum-truong-that-loi-hai/2895926/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.