Ông ấy giọng điệu nhã nhặn như một bậc trưởng bối, âm thanh không cao không thấp đi đến bên cạnh Viên Tịch.
- Cháu có phải là Viên Tịch không ?
- Dạ... là cháu ạ.
Cô hơi bối rối nhưng vẫn lễ phép trả lời, tuy gặp nhau có một lần những Viên Tịch vẫn nhớ rõ dáng vẻ ôn nhu của ông.
- Thời gian qua ta bận nhiều việc, sức khỏe không tốt nên không thể cảm ơn cháu, nhờ cháu mà sức khỏe của ta có chuyển biến tốt, nếu không cái mạng già này bây giờ đang ở quỷ môn quan rồi.
- Dù sao cũng là một mạng người, tất nhiên cháu nên giúp ạ.
- Hôm nay mời cháu đến đây để cảm ơn cũng như để cháu biết ta quý cháu thế nào. Ta tổ chức tiệc ở dinh thự, cháu cứ thoải mái ăn uống nhé.
- Vâng ạ.
Ông nội đưa mắt nhìn Yến Hoa, thấy cả hai trạc tuổi bèn tò mò hỏi.
- Cháu có quen biết Tiểu Hoa nhà ta không ?
- Bọn cháu học chung khối ạ.
- Vậy thì tốt, sau này nếu ở trường có chuyện gì thì nhớ nói với ta một tiếng, ta sẽ giúp cháu.
- Vâng ạ.
Đối mặt với một người đàn ông gần 70 tuổi, Viên Tịch có chút e ngại nhưng cô vẫn cảm nhận rõ được tấm lòng của ông ấy dành cho mình không hề giả dối.
Ông nội được quản gia trong nhà dẫn đi chào hỏi khách quý, ở đây chỉ còn lại ba người, bầu không khí ngột ngạt cộng thêm sự im lặng của hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-trum-truong-that-loi-hai/2895921/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.