Lưu Khang Hựu đưa mắt nhìn Yến Huân, trong đôi mắt tỏ vẻ là kiên cường kia lại có sự sợ hãi. Hắn ta đưa tay chạm nhẹ vào vai Viên Tịch, chưa kịp mở miệng, Lưu Khang Hựu bị ăn một nắm đấm đau điếng vào mặt rồi ngã lăn ra đất.
Khóe môi anh ta chảy máu, ánh mắt tức như không thể tức giận hơn nhìn Yến Huân, miệng thốt ra toàn là những lời lẽ thô tục.
- Mẹ kiếp, mày quên gia thế của tao rồi sao ? Mày dám đánh tao à tên nhãi ranh này.
Trước nay hai bên chưa từng đụng chạm, chỉ là lời qua tiếng lại một khoảng thời gian dài, hơn nữa Lưu Khang Hựu là ai, hắn ta nào dám động đến Yến Huân, anh cũng không ngu ngốc tự rước họa vào thân mình, cứ để hai bên dây dưa như vậy cũng tốt.
Không ngờ Lưu Khang Hựu chỉ động tay động chân với Viên Tịch, anh ta đã bị hành ra bộ dạng như vậy rồi, thử nói xem nếu cô bị thương, có khi Yến Huân đem xác anh ta nhào thành đất nặn.
Lưu Khang Hựu lọ mọ đứng dậy, ngay lập tức nhận một cú đá từ Lục Hữu Diên, ngay sau đó hai tên đàn em đang giữ chặt Viên Tịch cũng bị Yến Huân đá ra xa mấy bước.
Không phải tốn nhiều thời gian, chỉ vài chiêu đơn giản đã khống chế được bọn chúng.
- Có sao không em ?
Yến Huân ôm lấy Viên Tịch vào lòng, lòng bàn tay vỗ về tấm lưng nhỏ bé của cô, giọng nói thì thào, vừa dịu dàng vừa an ủi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-trum-truong-that-loi-hai/2895913/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.