Tiền bạc đối với Ân Ân là một thứ gì đó vô giá, cô ta bình thường phải nhịn ăn sáng, cùng lắm thì ăn lại đồ ăn thừa của người khác, tiền tiêu vặt cũng phải tiết kiệm từng cắc một, cái gì mà đền bù chứ, thật khiến Ân Ân sợ hãi mà.
Cô ta biết nếu mở miệng khiến Viên Tịch không vừa ý, chắc chắn cái kết cũng sẽ rất thảm hại.
Thính giác không ổn, Viên Tịch có thể nhẫn nại nhắc lại cho họ nhớ.
- Tôi nói rồi, đền bù tổn thất. Khoảng 2000 tệ.
( Khoảng 7 - 8 triệu tiền Việt)
- Cái gì? Bao nhiêu.
- Haz... thính giác lại hư hại nữa rồi, tôi nói các người phải đền bù tổn thất cho tôi, 2000 tệ. Nếu không muốn thì chờ đơn kiện của tôi...
Nhược Quyến bất giác không dám mở miệng nữa, coi ta cứng đờ cả người, mà Ân Ân phía sau run rẩy nắm lấy cánh tay Nhược Quyến. Ánh mắt cầu cứu vô vọng nhìn về phía Thẩm Hy.
Hai người bọn từ đầu đến cuối chỉ cần dọa một chút sẽ sợ, đây là nhược điểm chí mạng lớn nhất khiến Viên Tịch lợi dụng để phản kích.
Bầu không khí không hợp tình hợp lý, mọi người trong lớp chỉ hóng hớt chứ không can thiệp, Thẩm Hy liều chết nhẹ giọng nói với Viên Tịch.
- Tiểu Tịch, cậu có cần làm lớn chuyện như vậy không? Bọn họ chỉ vô tình để rắn giả vào hộc bàn của cậu, chỉ xin lỗi là xong mà, bỏ đi...
Thấy ánh mắt Ân Ân dán chặt vào Thẩm Hy, Viên Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-trum-truong-that-loi-hai/2895847/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.