15 phút sau ông Quốc và bà Lam Yên cuối cùng cũng đã về, hình như tâm trạng của ông vui, trên gương mặt bà Yên cũng biểu lộ nét cười. Ông vừa về đã đi thẳng xuống bếp rửa mặt, ba đứa trẻ thấy bố về liền reo hò vì sắp được ăn sáng.
Nghi Xuân thấy bố cứ mãi cười nên cô bé tiện miệng hỏi: “Có gì vui thế bố?”
Ông rút khăn lau mặt xong vắt lại chỗ cũ, bước tới nhìn con bé với ánh mắt yêu thương, véo má Nghi Xuân nói: “Không riêng gì bố, chắc chắn con sẽ rất vui khi nghe điều đó.”
Xong ông đứng thẳng người dậy, kéo ghế ngồi xuống, mắt hướng về phía Lam nói hôm nay trong lúc tập thể dục ở nhà văn hóa vô tình gặp được bạn cũ của cô ấy, đồng thời cũng là hàng xóm trước đây của gia đình ông. Lam đứng bất động một lúc, cố nhớ lại xem bố đang nhắc đến ai, nhưng không một chút ấn tượng.
“Cậu ấy là con trai của bác Vĩnh, bác và bố quen nhau từ khi con năm tuổi. Lúc đấy bố và bác ấy vừa gặp nhau đấy đã thấy hợp nhau rồi, liền bàn đến cái việc sẽ kết nghĩa kết tình thông gia với nhau.”
“Sao con không biết bác ấy?”- Lam thắc mắc.
“Hai nhà đã bặt tin nhau từ khi nhà bác Vĩnh chuyển về quê sống, cũng may lúc sáng đi tập thể dục vô tình gặp lại con trai bác ấy. Cậu ấy tên Minh, trước đây bố mẹ cậu ta sống gần nhà mình, ngày nào cũng qua rủ con đi học cùng hết, con không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-tram-cam-cua-toi/3548811/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.