Quang bước đến đứng bên cạnh, một tay xoa eo cô, tay kia chống lên bàn hỏi:
“Có nấu cho anh không?”
Lam cười ngượng nhìn anh.
“Anh không báo trước nên em không biết, nhưng không sao, dì Lam Yên đưa bố đi tái khám rồi, chiều mới về nên anh dùng luôn phần của họ nhé!”
Quang nhoẻn miệng cười, choàng tay qua cổ kéo cô ấy lại gần hôn mấy cái lên má. Lam ngại ngùng đẩy ra.
“Canh sôi rồi này, ăn thôi! Anh qua kia lấy chén ra đi!”
Quang buông tay ra để cô dọn canh và những món còn lại qua bàn, anh thì đi lấy chén.
“Lên phòng khách gọi con bé xuống đây đi!”
“Để con bé ăn sau đi, hai đứa mình ăn thôi, như vậy mới lãng mạn.”
Lam không nén nhịn được, bật ra tiếng cười.
“Lãng mạn gì chứ, lên gọi con bé xuống đi! Nó đợi cơm nãy giờ rồi, đói nó tội nghiệp.”
“Vậy để anh xúc cơm mang lên cho nó.”
Quang lấy giá múc cơm ra bát, chất thật nhiều thức ăn vào. Cô nhìn anh lắc đầu cười bất lực, tuy có chút không đồng tình nhưng vẫn cầm chén múc canh cho Nghi Uyên.
“Nóng đấy!”
Quang mang cơm lên cho con bé, Lam loay hoay dọn lại bếp cho gọn, nhân tiện đợi anh. Khi xong hai người cùng ngồi xuống ăn, nhìn sợi dây chuyền trên cổ Lam, anh khen đẹp, nó hợp với cô.
Tính ra anh cũng tinh tế, lúc đầu định mua đôi nhẫn để làm minh chứng tình yêu của hai người, nhưng quên mất những người làm trong ngành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-tram-cam-cua-toi/3548809/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.