Quang bước đến máy nước ngọt định đi lấy nước ra uống, nhưng nhấn hoài cái nút vẫn không mở ra, tâm trạng bực tức anh ta dùng chân đá mạnh mấy cái vào tủ đựng nước ngọt ở hàng lang.
Đây không phải lần hiếm thấy những lúc anh mất bình tĩnh như vậy, Phong Chí Dĩ từ phòng phán xử bước ra, Lam và Đức Thịnh đi theo phía sau cũng nhìn thấy anh trút cơn tức giận khi Thẩm phán không chịu nghe ý kiến của mình lên chiếc tủ lạnh. Chú Dĩ bước đến vỗ vai Quang nói để chú mở cho.
Quang lúc quay người đã thấy Lam đang đứng nhìn về phía mình, anh đoán bây giờ có lẽ tâm trạng cô đang rất vui, anh cũng chẳng có tâm trạng bận tâm đến cái gai trong mắt mình. Quang đi qua dãy ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, sẵn đó suy nghĩ phương hướng khác để giải quyết vụ kiện.
“Nhiều lúc chỉ với một việc nhỏ đã thấy tâm trạng của một người.”
Quang không nghĩ sẽ có ngày Lam chủ động đến bắt chuyện với mình, tuy là đến để đã khích nhưng anh vẫn cảm thấy bất ngờ.
“Máy nước ngọt hư thì liên quan gì đến tôi?”
Lam nhìn anh kiểu “ồ vậy sao” rồi nhìn qua tủ lạnh nói:
“Vậy mà tôi tưởng tâm trạng của anh không vui. Tuy anh rất tốt với tôi nhưng chuyện nào ra chuyện đó.”
Quang vắt chéo chân, ngã lưng ra sau, gác tay lên ghế nhìn Lam thiếu kiên nhẫn.
“Bên truy tố và bên biện hộ chỉ có thể tán dóc, làm ơn đừng nói về vụ kiện!”
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-tram-cam-cua-toi/3548782/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.