"Sao cậu lại có được tấm danh thiếp của chị ấy vậy?"
Nghe thấy câu hỏi ẩn chứa sự tò mò Nhã Phong vội hỏi lại.
"Cậu muốn biết lý do tại sao tớ lại nhận được tấm danh thiếp này sao?"
Khẽ gật đầu nhẹ vẻ mặt hiện ra sự căng thẳng mà nói.
"Dù sao tấm danh thiếp này chị ấy hiếm khi đưa cho ai, với cả cậu cũng nên biết chị ấy vừa là đội trưởng môn bóng chuyền vừa là hội học sinh, ai muốn tiếp cận chị ấy cũng đều rất khó. Có lẽ chỉ khi có được tấm danh thiếp của chị ấy may ra còn dễ đam tiếp chuyện được."
"Vậy…"
Nghe được những gì mà bạn mình kể, nam nhân quay sang nhìn tấm danh thiếp ở trong lòng bàn tay mình mà nói.
"Ý cậu chỉ những người nào chị ấy chú ý tới mới được tấm danh thiếp này sao?"
"Ừm, dù sao cũng rất là khó với cả cậu cũng có nên hãy thử xem sao biết đâu cậu với chị ấy thành bạn."
Nhã Phong nghe vậy liền nói.
"Thôi khỏi trêu đi, làm bạn với người hoàn hảo như chị ấy khó rồi nói gì tới việc có được tấm danh thiếp này chứ?"
Nghe vậy cậu cũng chỉ bất lực mà nói.
"Tùy cậu thôi, cứ thử xem nếu được thì được."
"Ừ."
Không biết qua bao lâu tiếng trống cửa trường cũng được vang lên, người ra khỏi lớp trước có lẽ là Nhã Phong.
Đi trên con đường trở về nhà như thường ngày, như bao ngày khác có lẽ sẽ chạy thật nhanh mà về nhà nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-ra-la-ho-yeu/2832463/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.