"Câm miệng."
Tịch Bạch trừng lên cả mắt đều trở nên đỏ ửng như vừa mới khóc vậy, hắn ta tức giận không nghĩ gì nhiều liền trực tiếp đánh về phía cô.
Nhưng bất luận dù hắn có cố gắng dùng hết sức đánh về phía cô đi chăng nữa, tất cả đều vô dụng không đụng được dù chỉ là một sợi tóc cũng không.
Cửu Ly thành thạo mà né tránh được những đòn đánh của hắn, thậm chí cô còn khoanh tay nhắm mắt lại như để hưởng thụ vậy.
Nhìn thấy mình đánh tới nỗi không chạm được vào cơ thể của cô một sợi tóc cũng không, phút chốc tức giận liền hiện hẳn bàn tay nâu nhiều lông với móng tay được sơn màu đen, những móng vuốt sắc nhọn được dần hiện rõ.
Tịch Bạch không hề nghĩ gì nhiều hắn liền dùng sức mà muốn tấn công cô.
Nhìn thấy vậy cô không hề né tránh ngược lại còn giơ lấy chiếc dù đang ở trong tay hướng về phía hắn.
Tịch Bạch nhìn cô làm vậy hắn không biết cô định làm gì cảm thấy hành động cầm dù lên một cách ngu ngốc, không kìm được mà cười nhếch mép.
"Cô định làm gì với cái dù đấy? Định làm hành ngu xuẩn sao?"
Cửu Ly nghe vậy cũng biết hắn đang cố ý khiêu khích mình, cô chẳng hề quan tâm vẫn im lặng tới lúc hắn đến gần cô mới dùng chiếc dù mà đỡ lấy móng vuốt của hắn.
Bị cô đỡ một cách bất ngờ khiến hắn không dám tin, im lặng tại chỗ lúc hắn còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-gai-toi-ra-la-ho-yeu/2832426/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.